Sau khi hỏi xong vấn đề này, Hàn Đông lại trầm mặc.
Hàn Minh Thư đột nhiên không nói nên lời, có lẽ cô không nên hỏi như vậy.
“Xin lỗi anh, em….em không cố ý, em chỉ muốn biết thôi.”
“Không sao.” Hàn Đông cười với cô: “Mẹ đã mất nhiều năm như vậy, những chuyện này anh cũng đã sớm nhìn thấu rồi, hơn nữa anh cũng đã hoàn thành trách nhiệm mà mẹ giao cho, tìm được huyết thống của nhà họ Hàn chúng ta, em gái của Hàn Đông anh.”
Nói xong, Hàn Đông liền đưa tay lên xoa đầu cô, thấp giọng nói: “Từ sau khi em bị mất tích, thần trí của mẹ có chút hỗn loạn, ngày nào cũng chỉ biết tìm tin tức của em, bà ấy nghe ngóng rất nhiều nơi, cũng tự mình đi đến rất nhiều nơi, người trong nhà không ngăn được, anh chỉ có thể đi cùng bà. Sau này đầu óc của bà càng không tỉnh táo, tích sầu thành bệnh, cộng thêm….sức khỏe của bà sau khi sinh rất yếu.”
Những điều này khiến Hàn Minh Thư rất ngạc nhiên.
“Tại, tại sao….cho dù em bị mất tích, bà ấy cũng nên giữ gìn sức khỏe của mình chứ.”
“Bởi vì, bà ấy vẫn luôn cảm thấy là bà ấy có lỗi với em, không chăm sóc tốt cho em, nên mới dẫn đến việc em bị người ta bán đi. Tự trách và tội lỗi, cộng thêm những cảm xúc khác, em cảm thấy bà ấy sẽ biến thành như thế nào?”
Hàn Minh Thư đột nhiên không nói nên lời.
“Còn có một chuyện, lúc đó máy bay của ba bị rơi, lại thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028193/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.