Sắc mặt của Hàn Minh Thư thay đổi, không chờ đến lúc cô kịp phản ứng thì cả người của cô đã bị đè lên trên thân xe.
Ở phía sau là thân xe lạnh buốt, trước mắt là lồng ngực nóng như lửa đốt của người đàn ông.
Hàn Minh Thư muốn kêu cứu, nhưng mà sau khi ngửi thấy mùi hương quen thuộc thì lại nghẹn lại ở yết hầu, cô ngơ ngác nhìn người đàn ông gần trong gang tấc.
Dạ Âu Thần…
Con ngươi tuấn mỹ của người đàn ông nhìn chăm chú vào ánh mắt của cô, giống như là một con mãnh thú ẩn nấp trong đêm tối.
Mạnh bạo, hung ác.
Đây là lần đầu tiên mà hai người có khoảng cách gần với nhau như thế kể từ lúc hai người gặp mặt đến nay.
Hô hấp của Hàn Minh Thư có hơi rung động, cô cố đè xuống sự sợ hãi ở trong lòng, giọng nói lạnh lùng: “Anh Dạ, xin tự trọng.”
Nhưng mà trong đầu của Hàn Minh Thư lại không kiềm chế được mà suy nghĩ, không phải là lúc này anh vẫn còn đang ở trong nhà hàng với Lâm Ân Ân hả? Sao lại đi ra đến đây?
Dạ Âu Thần nhìn chăm chäm vào cô, trầm mặc không nói.
Đầu của anh bỗng nhiên kề sát về phía cô, giống như là muốn hôn cô.
Con ngươi của Hàn Minh Thư co rút lại, trong lúc anh sắp chạm phải mình thì cô lạnh lùng lên tiếng nói: “Có ý gì hả?”
Tất cả các hành động của Dạ Âu Thần đều dừng lại, đôi môi mỏng chỉ cách đôi môi của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028120/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.