“Nhưng con vẫn còn nhỏ…” Bé đậu nành ủy khuất nói: “Hơn nữa con chỉ có mẹ thôi”
Nghe thấy vậy, nụ cười trên mặt Hàn Minh Thư liền đông cứng lại.
Lại là chủ đề này, cô xoa đầu Bé đậu nành, nói nhỏ: “Con chờ mẹ nhé, cho mẹ chút thời gian, mẹ nhất định sẽ tìm ba cho con”
“Một lời đã định”
Điện thoại rung lên, Hàn Minh Thư nhìn sang, là tin nhắn của Dạ Âu Thần.
“Mẹ ơi, điện thoại mẹ đang đổ chuông kìa” Bé đậu nành lên tiếng nhắc nhở, sau đó muốn đứng dậy bắt máy thay cô, Hàn Minh Thư biến sắc, cô nhanh chóng nắm lấy cánh tay nhỏ bé của cậu bé: “Bé đậu nành, trễ rồi;con mau đi ngủ đi, trẻ con không được đi ngủ muộn”
*Ồ, dạ vâng!” Bé đậu nành gật đầu, sau đó năm xuống bên cạnh cô, ngoan ngoãn nhắm mắt lại ngủ.
Một lúc sau, hô hấp của cậu bé cũng dần trở nên đều đều, Hàn Minh Thư cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lặng lẽ cầm lấy điện thoại tắt tiếng đi, sau khi chắc chắn sẽ không làm bé đậu nành thức giấc thì mới mở tin nhắn ra xem.
Là tin nhắn Dạ Âu Thần gửi đến.
{Đã giải quyết xong mọi chuyện rồi, muốn cảm ơn tôi thế nào đây?}Nhìn thấy tin nhắn này, đầu Hàn Minh Thư đầy dấu chấm hỏi, người này có vấn đề gì sao? Mọi việc đã giải quyết xong còn không biết xấu hổ muốn cô cảm ơn? Nếu không phải vì anh ta thì liệu có xảy ra nhiều chuyện như vậy không?
Hàn Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2027995/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.