Ánh mắt của Dạ Âu Thần khiến cô không biết phải làm sao, cuối cùng Hàn Minh Thư chỉ có thể dời ánh mắt đi.
Tống Thiến cũng là bác sĩ, đương nhiên biết làm sao để xem vết thương của Dạ Âu Thần, Hàn Minh Thư đứng bên cạnh đợi một lúc, quả nhiên nghe thấy tiếng hít thở của Tống Thiến, sau đó bà ta mang theo sự khó tin hỏi: “Cái, cái này là làm sao? Cháu, sao cháu lại bị thương thành như thế này?”
Không có ai trả lời câu hỏi của Tống Thiến, bà ta vẫn ở đó nhìn vết thương của Dạ Âu Thần, cuối cùng có lẽ không nhẫn tâm, lại băng bó lại vết thương cho anh, cuối cùng ngồi xuống bên cạnh, ổn định lại tâm trạng của mình.
Đợi bà ta ổn định lại tâm trạng của mình, ánh mắt của Tống Thiến nhìn chằm chằm vào Dạ Âu Thần hỏi.
“Cháu đừng nói với dì, những vết thương này là Lâm Ân Ân làm ra?”
Nghe thấy, Dạ Âu Thần cười khẩy thành tiếng: “Lẽ nào là cháu tự làm?”
Tống Thiến: “….”
Cho dù biết Lâm Ân Ân có thể làm bị thương đến Dạ Âu Thần, nhưng làm thế nào Tống Thiến cũng không ngờ đến vết thương lại như thế này, bà ta đã từng nhìn thấy loại vết thương như thế này….nhưng rất ít, sự đáng sợ của vết thương khiến Tống Thiên nhớ rất rõ.
Vì vậy chỉ cần nhìn một lần Tống Thiến đã nhìn ra lưng của Dạ Âu Thần làm sao bị thương.
Nếu như những vết thương kia thật sự là Lâm Ân Ân làm, vậy đưa cô ta ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2027945/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.