Tiêu Túc định thần lại, đứng dậy hỏi cô: “Nếu không thì cô cũng cởi bớt ra đi, mặc nhiều như vậy không thoải mái, rất nóng nực.”
Tiểu Nhan hừ một tiếng: “Có cần anh nói không? Nếu bị nóng, tôi sẽ tự cởi ra!”
Tiêu Túc: “…”
Hai người đối mắt một hồi Tiêu Túc mới nhìn sang chỗ khác.
Tiểu Nhan cảm thấy người này thật quá đáng, cô nơi nào xúc phạm đến cậu ta, đến nỗi khiến cậu ta thấy mặt cô liền quay đi? Chẳng lẽ trên mặt cô có gì sao?
Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan bĩu môi, xoay người mở camera điện thoại lên nhìn, phát hiện trên mặt không có gì.
Vậy tại sao Tiêu Túc lại quay đầu khi nhìn thấy cô?
“Để tôi lấy số.”
Lúc Tiểu Nhan còn do dự, Tiêu Túc đã lấy điện thoại ra.
Sau khi Tiêu Túc chọn chỗ ngồi, cả ba người xếp hàng kiểm tra an ninh, sau khi Đậu Nành cởi áo khoác ra, cậu bé đã thấy sảng khoái hơn, nhiệt độ vừa phải.
Ngược lại,Tiểu Nhan vì cứng miệng trước Tiêu Túc nên hiện tại vô cùng bực bội, Đậu Nành đã quay đầu hỏi cô ấy mấy lần: “Dì Tiểu Nhan, dì không muốn cởi áo khoác sao?”
Tiểu Nhan đã định cởi ra, nhưng bị Đậu Nành kích động, cô ấy lập tức nói thẳng: “Dì không cởi đâu, dì thấy rất lạnh.”
“Ồ.”
Đậu Nành nheo mắt: “Dì Tiểu Nhan, dì có cần cháu quàng thêm cho dì một chiếc khăn nữa không?”
Nghe thế, Tiểu Nhan tròn mắt và giơ tay định dạy cho cậu nhóc một bài học, Đậu Nành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2026985/chuong-1009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.