Ngược lại, Tiêu Túc còn đang đánh giá biểu tình của cậu Dạ nhà mình, cậu ta vẫn nhịn không được mà muốn nói thay cho anh vài lời.
Hàn Minh Thư ngẩng đầu lên, nhìn sang Tiêu Túc: “Bác sĩ đã nói về tình hình hiện tại của cô ấy hay chưa?”
Nghe vậy, Tiêu Túc im lặng một lúc, ánh mắt lướt qua khuôn mặt của cậu Dạ thì thấy gương mặt của anh rất bình tĩnh. Thế nhưng cậu ta cũng không còn tính toán nào khác, nên cuối cùng Tiêu Túc chỉ có thể trả lời câu hỏi của Hàn Minh Thư.
“Bác sĩ nói vấn đề tinh thần của cô ta rất nghiêm trọng, cho nên thời gian tới cần phải ở lại bệnh viện một thời gian dài để theo dõi thêm.”
Phải nằm viện sao?
Hàn Minh Thư gật đầu: “Tôi biết rồi”
“Mợ có định cho cô ta sống ở đây không ạ?”
“Cứ để cho cô ấy ở đây đi”
Cô ta đã trở nên như thế này, báo ứng cũng đã nhận rồi, cho nên Hàn Minh Thư cũng không còn hận cô ta nữa mà cũng chỉ coi cô ta là một người đáng thương mà thôi.
Còn bản thân cô cũng chỉ là tình cờ gặp cô ta mà thôi.
“Thưa mợ, tôi hiểu rồi ạ, về phía bên này tôi sẽ chuẩn bị thật tốt. Cũng không còn sớm nữa, mợ với cậu Dạ về trước được không ạ?
“Được”
Hàn Minh Thư trực tiếp đứng lên định rời đi, thế nhưng khi cô mới đi được hai bước thì đột nhiên nghĩ ra gì đó. Sau đó cô liền xoay người kéo tay áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2026598/chuong-1220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.