Chương trước
Chương sau
Chương 1314:



Nhưng sau khi rời mất thì người dân ông dẹp trai dừng lại, và nhìn lại lần nữa như thế xác nhận điều gì đó.



Tuy rằng hai người cách xa một chút, nhưng mà Tiểu Nhan có nhân lực tốt nên van nhìn rõ động tác của Hàn Thanh Đương nhiên, cô ấy biết hiện tại anh ta nhất định đã nhìn thấy chính mình nên cô ấy hoàn toàn không có cơ hội rút lui rồi Chao ôi, nếu biết sớm thì có không nên ở đây lâu như vậy, cứ trực tiếp đi ngày là được rồi.



Bây giờ thì…



Tiểu Nhan cắn chặt răng đi tới, giơ tay lên rồi nhìn Hàn Thanh, khóe miệng thản nhiên nhếch lên.



“Chào tổng giám đốc Hàn, Tiêu Túc đâu rồi?”



Khi Hàn Thanh nhìn thấy cô gái nhỏ đi về phía mình, anh ta hơi kinh ngạc bởi vì theo hai tình huống trước thì anh ta cho rằng lúc này cô gái nhỏ đụng phải anh ta thì nhất định sẽ quay đầu bỏ chay.



Không ngờ, cô ấy thực sự đi về phía mình.



Không thể hiểu được, trong đáy mắt của Hàn Thanh có thêm màu sắc chuyển động.



Nhưng ngay sau đó, một chậu nước lạnh dội xuống đầu anh ta.



Cô gái nhỏ bước đến, nhưng cô ấy nói chuyện t với anh ta rất lịch sự.



“Chào tổng giám đốc Hàn, Tiêu Túc đầu rồi?”.



Gọi anh ta là tổng giám đốc Hàn thì không nói, vậy má cô ấy còn gọi thang tên của Tiêu Túc? Một thứ gì đó dồn vào lòng ngực, rồi chạy dọc tim den tu chi.



Anh ta nghe thấy giọng nói của chính mình không thể kiểm soát được mã dò hỏi đối phương. “Hai người đang ở bên nhau sao?”



Lúc đầu Tiểu Nham là nam mat đi tới, cuối cùng cũng lấy hết can đảm nói chuyện với anh ta. Thật ra thì cô ấy cũng đã nghĩ trong lòng không biết bao nhiêu lần là nên gọi anh ta như thế nào, anh Hàn thì quả là thân thiết nên cô chỉ đơn giản giống như những người khác mà gọi anh là tổng giám đốc Hàn.



Sau đó cô ấy nghĩ, anh ta có thể sẽ không thèm trả lời cô ấy.



Theo tính khí của anh ta thì hắn là nên trả lời một tiếng ậm ừ, hoặc là gật đầu thay cho câu trả lời. Nhưng mà không ngờ anh ta lại phun ra một câu như vậy.



Hai người đang ở bên nhau?



Tiểu Nhan. “gh Lời này có nghĩa là gì?



Tiểu Nhận đầu tiên mờ mịt, sau đó bối rối và cuối cùng hiểu ra.



Hàn Thành đang hỏi, cô ấy và Tiêu Túc có ở bên nhau không? Tại sao? Vì cô ấy hỏi Tiêu Túc đã ở đâu khi cô ấy vừa đến?



Ngay khi Tiểu Nhận muốn trả lời là không thi Hàn Thành đã dừng dãy đưa chân trên tay cho cô ấy, giọng nói rất lạnh lùng “Tôi chỉ tùy tiện hỏi thổi, cô không cần trả lời. Còn có, cảm ơn tối hôm qua cô đã đưa chán Tiêu Nhân và thức đưa tay ra và nhận lấy nó “Anh là đang ở trong như về sinh, rất nhanh anh ta sẽ ra ngoài thôi. Sáng sớm hôm nay công ty có một cuộc họp, tôi về trước đây, cô hãy nói với Minh Thư giúp tôi.”



Hàn Thanh nói xong liền xoay người rời đi, coi như không có chuyện gì xảy ra.



Nhìn bóng dáng cao lớn của anh ta, Tiểu Nhan theo bản năng muốn mở miệng giải thích giữa cô ấy và Tiêu Túc không có chuyện gì.



Cô ấy thực sự rất ngốc.



Cô ấy lẽ ra phải hiểu rằng người đàn ông đó đã từ chối mình rất nhiều lần.



Lúc Tiêu Túc từ trong nhà vệ sinh đi ra, nhìn thấy cô gái nhỏ ngây ngốc đứng trước băng ghế, bất giác mỉm cười, nghĩ trong lòng đến chào cô ấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.