Hàn Minh Thư ở một bên: “..: Cảm giác giống như mình đã khám phá ra một chuyện gì đó không phải.
Trước khi bước vào, Tiêu Túc đã nói rõ rằng cậu ta không muốn đi, nhưng không ngờ cậu ta lại len lén đi…
Tiêu Túc khi bị bắt gặp thì có chút lúng túng, cũng hơi thẹn thùng.
Nhưng mà bây giờ cậu ta cũng không thể phủ nhận được nữa nên chỉ có thể gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy, vốn là tôi không muốn đi, nhưng nơi này thực sự rất nhàm chán, cho nên… tôi đã đi cầu một quẻ-”
Tiểu Nhan mặc kệ cậu ta nói gì thì đã lấy quẻ ra coi.
Khi nhìn thấy quẻ của cậu ta giống hệt mình thì một nụ cười hiện trên khuôn mặt cô ấy.
“Tôi nói, anh tại sao đột nhiên an ủi tôi, hóa ra anh đang an ủi tôi đồng thời an ủi chính mình, anh lại có quẻ giống tôi này, tôi nói Tiêu Túc, anh cầu chuyện gì hả?”
Tiêu Túc nhìn cô ấy mà không nói.
“Quẻ hạ hạ, người sư già đó nói với anh như thế nào? Chẳng lẽ là anh quyết tâm chinh phục trời cao sao?”
Tiểu Nhan vừa nói vừa ngẩng đầu lên, nhưng đột nhiên bắt gặp ánh mắt rực lửa của Tiêu Túc, nó như lửa mà thiêu đốt mặt cô ấy.
Trái tim của Tiểu Nhan hồi hộp,Tiêu Túc là…
Cô ấy hoảng loạn muốn tìm Hàn Minh Thư bên cạnh.
Nhưng mà Hàn Minh Thư dường như đã biết được cảnh này xảy ra từ lâu nên đã trốn bên cạnh để uống nước.
“Em nên biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2026414/chuong-1344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.