Chương trước
Chương sau
Sau khi lên xe, cô gái nhỏ giận dỗi ngồi đó không động đậy, Hàn Thanh nhắc cô ấy thắt dây an toàn cô ấy cũng mặc kệ, không có cách nào, Hàn Thanh chỉ có thể dựa lại gần tự mình thắt dây an toàn cho cô ấy.

Nhưng tay vừa tiến đến trước mặt Tiểu Nhan, thì Tiểu Nhan đã nhanh chóng nói: “Đối tượng xem mắt của em rốt cuộc có vấn đề gì? Anh mau nói đi, nói xong em sẽ xuống xe, không cần phải thắt dây an toàn.

Lời nói của cô ấy vừa hạ xuống, đồng thời tay của Hàn Thanh cũng đã đặt trên dây an toàn, ánh mắt rơi vào trên khuôn mặt hơi lạnh của cô ấy, ngữ khí của Hàn Thanh lại so với ánh mắt ấy càng lạnh lẽo hơn mấy phần. “Tôi đã đáp ứng bác gái sẽ đưa cô về nhà an toàn. “Đó là do anh đáp ứng, cũng không phải là em. Tiểu Nhan quay sang một bên, căn bản không muốn nhìn anh ta, trên mặt tràn đầy chán ghét: “Có lời gìliền nói, nếu anh lại không nói gì, em sẽ đi.”

Bộ dáng này của cô ấy, khiến Hàn Thanh thực sự bất đắc dĩ, giọng điệu chỉ có thể mềm mại xuống một chút. “Thật sự không thắt dây an toàn? Cũng không cần tôi đưa cô về nhà?”

Tiểu Nhan bướng bỉnh lại kiên định nói: “Không cần.”

Trên xe im lặng một hồi, Hàn Thanh không thuyết phục được cô ấy, cuối cùng đành phải thu tay về.

Một lúc sau, anh ta lấy ra một tập tài liệu.

Nghe thấy tiếng lật giấy, Tiểu Nhan quay đầu lại, thấy anh ta vậy mà lại đưa cho mình một tập tài liệu, trong lòng dâng lên nghi ngờ. “Đây là cái gì?”

Có liên quan gì đến Lý Tư Hàn, đối tượng xem mắt của cô ấy?

Cô ấy không hề đưa tay ra nhận lấy mà hỏi Hàn Thanh. “Là tư liệu về đối tượng xem mắt của cô.”

Tiểu Nhan. “… Anh điều tra anh ta?”

Anh ta liếc cô một cái, sau đó thu lại ánh mắt nhìn về phía trước, lãnh đạm nói: “Cô có biết đối tượng xem mắt của cô là người như thế nào không? Đã từng làm việc gì? Trước khi xem mắt không tìm hiểu kỹ về đối phương sao?”

Những lời này… Tiểu Nhan đích thực không biếtquá rõ về Lý Tư Hàn, nhưng vì là do dì Trương giới thiệu, lúc đó cô ấy cũng có chút tức giận nên đã đồng ý đi xem mắt. Nhưng đi xem mắt không có nghĩa là phải kết hôn. Trong quá trình tiếp xúc nếu không có tình cảm liền bỏ đi thôi. Hơn nữa, cái loại xem mắt này vốn dĩ là ở trong quá trình tiếp xúc lâu dài mà dần dần hiểu thêm về đối phương.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Tiểu Nhan nhìn Hàn Thanh càng lạnh hơn. “Tất nhiên hiểu, không hiểu làm sao em sẽ đi xem mắt, tư liệu đã điều tra này của anh có điều gì có thể chỉ bảo?”

Bây giờ địch ý của cô gái nhỏ với anh ta rất lớn. Hơn nữa để chọc giận anh ta, vậy mà lại nói mình hiểu biết đối phương. Nếu như cô ấy thực sự biết, làm sao có thể sẽ đi xem mắt với người đàn ông đó?

Âm thanh nhàn nhạt phát ra từ cổ họng của người đàn ông vang lên trong xe, đối với Tiểu Nhan mà nói, cả người đối phương như đang tỏa ra ánh sáng của sự bố thí.

Tay cô ấy siết lại rồi thả ra, thả ra rồi lại siết chặt, cuối cùng ngẩng đầu lên nhìn anh ta. “Vậy thì sao?”Hàn Thanh mím môi không nói gì nhìn cô ấy, đợi những lời tiếp theo của cô ấy. “Cho dù anh ta đã từng ngồi tù, thì làm sao?”

Những lời này khiến Hàn Thanh nhíu mày: “Cô có biết mình đang nói cái gì không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.