Trong túi là một cái áo sơ mi màu đen. Tiểu Nhan chỉ nhìn thoáng qua đã đỏ mặt.
Chỗ này làm gì có người đàn ông khác? Cái áo này hẳn là của anh ta? Anh ta lấy áo sơ mi của mình cho cô mặc? Tiểu Nhan cắn môi dưới, trong lòng hơi thấp thỏm.
Phải làm sao đây? Cô muốn mặc nó sao?
Mặc áo sơ mi của anh có phải hơi kỳ không?
Nhưng thực tế không cho phép cô do dự. Quần áo của cô đã bị bẩn vì bụi đất, còn bị nước hắt vào ướt đẫm.
Đáng ra cô không nên đi tắm.
Nên làm thế nào bây giờ?
Chần chừ mãi, Tiểu Nhan mới lau khô thân mình và mặc chiếc áo sơ mi đen kia vào.
Vóc dáng Hàn Thanh rất cao trong khi thân hình Tiểu Nhan lại nhỏ xinh. Áo sơ mi bao kín đầu gối trắng ngần của cô, hơn nữa áo màu tối nên không có vẻ hở quá.
Tiểu Nhan soi mình trong gương một lát mới an tâm Cô hít sâu một hơi, mở cửa phòng tắm bước ra ngoài.
Trong phòng im ắng, chỉ nghe được tiếng hít thở của cô. Cô để chân trần bước ra, trên nền nhà lưu lại những dấu chân ướt sũng. “Tắm xong rồi à?”Giọng đàn ông thanh lãnh từ cửa truyền đến dọa cho Tiểu Nhan nhảy dựng lên. Cô theo bản năng dùng tay che trước người.
Động tác này khiến Hàn Thanh hơi xấu hổ. Anh nhấp đôi môi mỏng, vẻ mặt không được tự nhiên mà dời ánh mắt: “Trên sô pha có một cái áo khoác. Mặc vào đi.”
Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2026222/chuong-1470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.