Chương trước
Chương sau
Tiểu Nhan khẽ cắn môi dưới, không dám nhìn vào mắt Hàn Thanh, sau đó nghe thấy anh ta nói. “Ăn bữa sáng xong, tôi đưa em về.”

“Được.” Tiểu Nhan chỉ có thể cúi đầu tập trung ăn.

Cô ấy ăn rất chậm, khi sắp ăn xong thì bên ngoài truyền tới tiếng bước chân, Tiểu Nhan vừa ngẩng đầu đã phát hiện ra là Tô Cửu, giày cao gót bóng loáng vang lên từng tiếng trên sàn nhà.

Nhìn thấy cô ta, Tiểu Nhan đỏ bừng mặt, chột dạ mà quay đầu đi chỗ khác Sao cô ta lại tới đây? Nhìn thấy Tiểu Nhan ở cùng với Hàn Thanh, có phải sẽ… “Tổng giám đốc Hàn Thanh.” Khi Tô Cửu tiến vào, thấy hai người đang dùng bữa sáng, có điều cô ta cũng không khách sáo, trực tiếp kéo ghế ngồi xuống, sau đó mang tài liệu đã chuẩn bị sẵn ra. “Ừ.”

Tiểu Nhan nghe được Hàn Thanh nhàn nhạt lên tiếng, giọng điệu lãnh đạm: “Đây là tài liệu tôi thu thập suốt một đêm, sau đó lại tốn thời gian sửa sang lại, tội trạng của anh trước kia liên quan tới việc lừa tiền khá lớn, dựa theo tình hình này, anh ta vào đó xem ra phải mất nhiều năm mới có thể ra được.”

Nghe tới đây, Tiểu Nhanh nhận ra chủ đề cô ta đang nói có liên quan tới mình, bèn lén lút nhìn về phía Tô Cửu.Vốn dĩ Tiểu Nhan còn cho rằng khi Tần Cửu nói chuyện sẽ nhìn chăm chú tài liệu hoặc là nhìn Hàn Thanh, không ngờ Tiểu Nhan vừa ngẩng đầu lên thì đụng phải ánh mắt đầy ý cười của Tô Cửu.

Tiểu Nhan ngày người ra.

Cô ấy lập tức trở nên ngại ngùng, nhanh chóng nhìn về phía khác, lỗ tại và cổ đều đỏ ửng lên.

Ôi, thật đúng là cô gái dễ xấu hổ.

Tô Cửu khẽ cười trong lòng, cũng không ngại Hàn Thanh đang ở đây, hỏi thẳng Tiểu Nhan: “Chị Tiểu Nhan sao lại không dám nhìn em vậy? Chuyện này rõ ràng là có liên quan tới chị.”

Ôi! Cái cô Thư ký Tô này, sao lại cố tình nhắc tới như vậy? Tiểu Nhan không thèm để ý tới cô ta! “Chị Tiểu Nhan? Sao chị lại không để ý tới em vậy?”

Rõ ràng là Tô Cửu quyết tâm muốn chọc Tiểu Nhan, thấy Tiểu Nhan không để ý tới mình còn mặt dày hỏi thêm vài câu.

Tiểu Nhan cắn môi dưới, cô ấy ngày càng cúi đầu thấp hơn, cô ấy chính là không muốn để ý tới cô ta đấy, không để ý tới cô ta thì sao nào? “Thư ký Tô.” Ngón tay Hàn Thanh gõ nhẹ lên mặt bàn, vẻ mặt lãnh đạm mở miệng dò hỏi. “Cô bị thương thế nào?”

Tô Cửu hơi nheo mắt, ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía Hàn Thanh. “Tổng giám đốc Hàn Thanh như vậy là đang vội vã làm anh hùng cứu mỹ nhân sao? Chẳng qua tôimới nói vài câu thôi mà anh đã vội muốn bảo vệ như vậy? Xem ra đêm qua. “A!”

Nhớ tới chuyện hôm qua Tiểu Nhan kích động đứng lên, sợ Tô Cửu lại nói gì khiến người ta xấu hổ nên cô ấy trực tiếp ngắt lời cô ta. “Đêm qua chẳng xảy ra chuyện gì cả! Em đừng có mà lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử Phản ứng mạnh mẽ như vậy, còn nói chưa xảy ra chuyện gì, có thể sao?

Lúc này Tiểu Nhan mới nhận ra phản ứng của mình quá kích động, cô ấy xấu hổ nhìn Hàn Thanh và Tô Cửu, sau đó xoay người chạy vội lên lầu. “Chị nói không có gì thì là không có gì sao, sao phải chạy chứ?”

Giọng nói Tô Cửu từ phía sau truyền tới, bước chân Tiểu Nhan lại càng nhanh hơn.

Dáng vẻ này thật đúng là buồn cười, Tô Cửu quay đầu nhìn Hàn Thanh nói: “ Tổng giám đốc Hàn, đêm qua thật sự không xảy ra chuyện gì sao?”

Hàn Thanh nhìn chăm chăm vào bữa sáng Tiểu Nhan còn chưa ăn xong, vốn dĩ đã ăn ít rồi còn như vậy thì sao mà được chứ?

Đáy mắt anh ta thâm sâu khiến người ta không thể biết được anh ta đang nghĩ gì, Tô Cửu chỉ có thể đẩy tài liệu tới trước mặt anh ta. “Tổng giám đốc Hàn Thanh?”

Cuối cùng Hàn Thanh cũng nhìn về phía cô ta, anh ra mím môi, vẻ mặt có chút không vui, một lúc lâu sau mới mở miệng nói.

“Cô nói nhiều quá.”

Tô Cửu chỉ đành im lặng “Đưa hồ sơ tới cục cảnh sát, gửi cả tài liệu tới công ty của anh ta luôn.”

Nghe Hàn Thanh nói, Tô Cửu có chút giật mình, xem ra Hàn Thanh định chặn đường lui của người này luôn? Tàn nhẫn, thât đúng là tàn nhẫn!

Một khi công ty ghi người này vào danh sách đen, khi anh ta ra tù, e là chỉ có nước về quê làm ruộng.

Nghĩ vậy, Tô Cửu không khỏi thở dài, không ngờ Hàn Thanh cũng có thể thiên vị như vậy vì bảo vệ người khác, ôi, đúng là khiến người ta ngưỡng mộ.

“Được rồi, bên phía Tiểu Nhan anh định tính toán xử lý thế nào? Vốn dĩ tôi còn tưởng rằng chuyện đêm qua sẽ tạo thành tổn thương tâm lý cho chị ấy nhưng hiện tại xem ra là không có vấn đề gì rồi?”

Nói rồi, Tô Cửu đóng tài liệu lại, cười rồi đứng dậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.