Một lúc sau, Tống An từ trong phòng bước ra. “Đi bệnh viện, chắc là phải sinh sớm.”
Vẻ mặt Dạ Âu Thần không hề buông lỏng, mím môi định nói gì đó, nhưng Tống An lại nói: “Dì ở đây để chăm sóc con bé. Cháu đi lái xe trước, đến nơi gần nhất đón con bé.” Dạ Âu Thần gật đầu: “Được, cháu đi ngay.”
Sau đó anh quay người đi.
Ông cụ Uất Trì đứng đó và nói: “Đậu Nành đâu rồi?”
Vừa nghe xong, người làm bên cạnh đáp: “Cậu chủ có lẽ ra đã ngủ rồi.”
“Ngủ rồi? Mẹ nó sắp sinh, đứa nhỏ này còn ngủ được sao? Đi đánh thức nó đi.”
Tong An: “…”
Người làm hơi do dự, nhưng dù sao cũng là ôngcụ Uất Trì nên đành phải ngoan ngoãn bước đi, vừa đi hai bước đã bị Tống An gọi lại. “Đừng đi, trẻ con đi cũng không làm được gì, hai người một già một trẻ, nếu đi cũng chỉ thêm hỗn loạn, cho nên đều ngoan ngoãn đợi ở đây cho con không được phép đi đâu.”
Ông cụ Uất Trì vốn dĩ sợ đợi ở ngoài phòng sinh sẽ chán, dù sao thằng nhóc thổi Dạ Âu Thần sẽ không nói chuyện với mình, như bộ dạng lo lắng của Dạ Âu Thần không biết chừng có thể làm ông lo lắng chết, vậy nên ông cụ muốn kéo theo Đậu Nành đi cùng bên mình, đợt lát nữa còn có thể nói chuyện gì đó.
Ai biết Tổng An đã trực tiếp bác bỏ ý định của ông, cái này không được! “Ai nói chúng ta chỉ gây chuyện? Cháu dâu sinh con cả gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2026111/chuong-1524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.