Chương trước
Chương sau
Lâm Thấm Nhi lộ vẻ lúng túng xoa xoa tay, định cầm tay Tiểu Nhan, nhưng trước khi cô ta chạm vào được thì đã bị Tiểu Nhan trực tiếp né tránh.

Lâm Thâm Nhi cứng đờ đứng bất động tại chỗ: “Em gái Tiểu Nhan, chắc không phải em vẫn còn trách chị về chuyện của hai ngày trước chứ?”

Chuyện của hai ngày trước? Trong mắt của Tiểu Nhan thoáng hiện lên sự lạnh lùng, giọng nói cũng theo đó mà cứng rắn hơn.

“Cô đang muốn nói về việc cô muốn ngồi bên cạnh chồng tôi nhưng bị anh ấy từ chối nên sau đó cô thẹn quá hóa giận nguyền rủa tôi và chồng tôi ly hôn đấy à?” Tiểu Nhan chỉ ra trực tiếp như vậy lại khiến cho Lâm Thấm Nhi á khẩu không trả lời được, lúng túng nhìn cô.

Chỉ mới hai ngày không gặp mà hình như có cảm giác cô lại trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, hơn nữa ngay cả tiếng chị Lâm cũng không gọi, lời nói cũng vô cùng chói tai. Đôi mắt của Lâm Thấm Nhi thoáng cái đỏ lên: “Thật xin lỗi em gái Tiểu Nhan, ngày hôm đó là chị bị ma quỷ ám ảnh.

Bởi vì lần du lịch này là do chồng chị đưa chị đi, kể từ khi kết hôn anh ta vẫn luôn sử dụng bạo lực với chị, lần này nói là bù đắp cho chị nên dẫn chị tới chơi, nhưng chị thật sự không ngờ được rằng anh ta lại có thể bắt đầu sử dụng bạo lực với chị trong chuyến du lịch này. Nếu như ngày hôm đó không nhờ tụi em cứu chị thì chỉ sợ bây giờ chị đã bị đánh đến mức mình đầy thương tích, cho nên ngày hôm đó khi chị nhìn thấy cả thuyền mọi người đều có vợ có chồng, còn chị chỉ có một thân một mình nên mới nổi lên lòng ghen ty. Em gái Tiểu Nhan, chị không phải thánh nhân, chị cũng chỉ là một người phụ nữ gặp bất hạnh trong cuộc sống. Đôi khi tâm lý chị cũng sẽ mất cân bằng, nhưng đó cũng chỉ là bị ma quỷ ám ảnh trong nháy mắt, sau đó chị cũng đã suy nghĩ rõ ràng, chị chính thức giải thích với em, chắc chắn sau này sẽ không phạm sai lầm như vậy, được không?” Lâm Thấm Nhi nói rất chân thành, trong mắt không có chút gì gọi là dối trá.

Trong lòng của Tiểu Nhan hơi lung lay, cô cũng không phải là một người ngang ngược không nói đạo lý, nếu như Lâm Thấm Nhi thật sự là do nhất thời bị ma quỷ ám ảnh thì không sao, nhưng nếu như lúc này cô ta chỉ đang lừa gạt cô và tính kế cô thì sao?

Nghĩ tới nghĩ lui, Tiểu Nhan thờ ơ nói: “Cô không cần nói xin lỗi với tôi, dù sao thì sau này cô cũng không còn cơ hội nào để mà phạm sai lầm như vậy”

Nghe Tiểu Nhan nói vậy thì Lâm Thấm Nhi hơi ngạc nhiên: “Em gái Tiểu Nhan, em vẫn không muốn tha thứ cho chị hay sao? Chị thật sự đã biết lỗi rồi mà”

“Không phải là tôi không muốn tha thứ cho cô, mà là không cần thiết phải tha thứ. Không bao lâu nữa là vợ chồng tôi sẽ về nước, đến lúc đó thì tạm biệt nhau rồi”

Lâm Thấm Nhi vừa nghe vậy thì trong lòng hoảng loạn: “Tụi em sắp trở về nước sao? Không bao lâu nữa hả?”

“Vốn dĩ là đến du lịch, sao chúng tôi có thể ở lại rất lâu vậy được?”

Lâm Thấm Nhi sững người ngay tại chỗ.

Trước đó cô ta còn nghĩ trước tiên cứ trấn an Tiểu Nhan cho tốt, sau đó lại xem xét đến chuyện cấu kết với Hàn Thanh, nhưng bây giờ bọn họ vậy mà lại muốn về nước, làm sao có thể chứ?

Cô ta có chút nóng nảy nhưng cũng chẳng thể làm được gì, suy cho cùng thì thời gian cho cô ta không còn nhiều nữa, cô ta phải tranh thủ: “Không sao đâu, về nước thì về nước, chị cũng là người Việt Nam mà, chúng mình có thể kết bạn trên Facebook, đến lúc đó thì liên lạc nha”

Nói xong, Lâm Thấm Nhi còn móc điện thoại ra, ra hiệu cho Tiểu Nhan kết bạn Facebook. Tuy nhiên Tiểu Nhan hoàn toàn không động đậy, Lâm Thấm Nhi đợi thật lâu, cảm thấy bầu không khí xung quanh cũng trở nên lúng túng. Hàn Thanh đẳng kia nhìn thấy một màn ở bên này, lúc đầu còn muốn đi qua, nhưng sau khi nghĩ ngợi, không biết tại sao anh ta lại thả chậm bước chân.

Cô gái nhỏ của anh trước đây còn đơn thuần quá, nên để cho cô nhìn thấy sự hiểm ác của xã hội này nhiều hơn, tự mình nhìn nhận. Cho nên anh không đi đến tham dự vào.

“Em Tiểu Nhan, tên Facebook của em là gì vậy, chị kết bạn với em nhé?”

“Không được rồi” Tiểu Nhan cười hờ hững, phủi phủi tay mà nói: “Về cơ bản thì tôi không lên Facebook đâu, kết bạn cũng không liên lạc được.”

Lâm Thấm Nhi vẫn chưa phản ứng lại được, theo phản xạ mà hỏi: “Em không dùng sao?

Nhưng mà tối hôm đó khi chị ở chung với em, chị thấy em đang dùng Facebook cơ mà, em không muốn kết bạn với chị, có phải ghét chị…”

Tiểu Nhan nhìn cô ta một cái, vẻ mặt còn rất nghiêm túc: “Nếu như đã biết rồi, vậy còn hỏi làm gì?”

Thừa nhận rồi sao??? Mặt Lâm Thấm Nhi lập tức không còn màu máu, nhìn Tiểu Nhan với vẻ mặt khó coi: “Em Nhan, sao em có thể như vậy được? Chị là thật lòng thật dạ muốn xin lỗi em, với lại thật sự thì các em chưa có kết hôn mà, chuyện nguyền rủa cũng không tồn tại”

Nghe được lời nói đó, Tiểu Nhan lạnh lùng bật cười thành tiếng: “Cô thật lòng thật dạ muốn xin lỗi tôi thì tôi phải tha thứ cho cô sao? Quyền lựa chọn ở trên tay tôi, có tha thứ hay không đều do tôi quyết định. Còn nữa, tôi nói với cô chúng tôi chưa kết hôn lúc nào vậy? Cô có bằng chứng không? Tôi có gửi tin nhắn hay là ghi âm cho cô à?

Lâm Thấm Nhi bị cô nói đến nỗi không thốt nên lời. Lúc trước chỉ cảm thấy cô gái nhỏ này đơn thuần không tính toán sâu xa, muốn lợi dụng cô thì rất dễ dàng, bây giờ mới phát hiện ra con nhóc này trước đó chỉ là không để lộ ra móng vuốt của mình mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.