Chương trước
Chương sau
Tiêu Túc: “…

Cậu ta thật sự không thể không thừa nhận, người phụ nữ trước mắt này kì quặc, hơn nữa lời nói kì lạ nối tiếp nhau, hành vi có lúc còn chấn động thế giới.

Cái gì mà họ chỉ muốn có được cơ thể cô, mà không muốn cùng cô nảy sinh sự cộng hưởng tâm hồn.

Lời này…là của con gái nói ra sao? Cứ cho con gái sẽ nói, nhưng trong tình huống bình thường cũng không nên đi nói với người đàn ông như anh chứ?

“Anh giúp tôi tiếp đi, tôi nấu cơm rất ngon, hơn nữa tôi còn biết làm các loại điểm tâm, anh muốn ăn gì tôi đều có thể làm, anh có phải sống một mình không? Sau này tôi phụ trách ba bữa cho anh?”

Phụ trách ba bữa?

Tiêu Túc có chút động lòng với đề nghị này.

Sau khi Uất Trì Thần trở thành kẻ điên cưng vợ cưng con, việc công ty cứ giao cho cậu ta lo, bởi vì cậu ấy chỉ tin được mỗi cậu ta. Vì vậy Tiêu Túc bây giờ ngoài buổi tối, ban ngày cậu ta gần như muốn phân thân mà không được, mỗi ngày đều rất mệt, nhưng không có nghĩa cậu ta nằm xuống là có thể ngủ được, vì vậy Tiêu Túc ngoài thời gian làm việc ra, thời gian khác uống vài ly, sau đó dùng rượu chuốc mê bản thân, có thể khiến cậu ta tạm thời quên đi người nào đó.

Ngày thứ hai tỉnh dậy, lại là một ngày mới.

Nếu như để cô phụ trách ba bữa cho mình…

“Sao thế? Đề nghị này có phải rất tuyệt không, tôi có thể trực tiếp chuyển tới chỗ anh ở, đến lúc đó mẹ tôi cũng sẽ không ngày ngày tra hỏi tôi nữa!”

Giang Tiểu Bạch thực ra không phải người tùy tiện như vậy, cô đương nhiên cũng biết mối nguy hiểm của đàn ông.

Nhưng người đàn ông trước mắt này, cô biết cho dù cô có cởi đồ đứng trước mặt cậu ta, cậu ta chưa biết chừng còn có thể lạnh mặt quay đầu rời đi, sẽ không nhìn cô thêm một cái.

Người đàn ông này rất an toàn.

Nhất định phải tìm cậu ta giả làm bạn trai của mình, lỡ mất người như vậy, cô thật sự không thể tìm được người nào thích hợp hơn cậu ta nữa.

“Để tôi nghĩ đã” Tiêu Túc rất cẩn thận.

“Cái gì? Còn phải nghĩ?”

“Làm sao, ngươi có ý kiến gì?”

Tiêu Túc khẽ liếc cô ấy một cái.

Giang Tiểu Bạch lập tức không dám nói nữa: “Không, không có ý kiến! Vậy anh cứ nghĩ đi, tôi ở Ị”

đây chờ anh cho tôi một câu trả lời thuyết phục Chờ ở đây? Tiêu Túc thầm nghĩ, cô gái này thật là cứng đầu.

Nhưng cậu ta mím môi, không trả lời cô ấy.

Khoảng một phút sau.

Giang Tiểu Bạch hỏi: “Anh suy nghĩ thế nào rồi?”

Nghe thấy vậy, Tiêu Túc không nhịn được nhíu mày liếc mắt nhìn cô ấy một cái, nhắc nhở: “Mới có một phút thôi.”

“Thật vậy sao?” Giang Tiểu Bạch nghiêng đầu chớp mắt nói: “Tôi còn tưởng là đã qua cả một thế kỷ”

Tiêu Túc nghĩ Giang Tiểu Bạch chỉ đang đùa giỡn, nên không trả lời cô ấy.

Ai biết rằng sau một phút, cô ấy lại hỏi: “Anh đã nghĩ xong chưa?”

“.m Tiêu Túc: “…

“Nói chuyện đi, anh nghĩ như thế nào rồi?”

Tiêu Túc không muốn nghe cô ấy nói chuyện, hơn nữa cũng từ chối giao tiếp. Chỉ trong hai phút, cô ấy đã thực sự hỏi hai lần.

Thấy cậu ta không trả lời, Giang Tiểu Bạch cũng không tức giận, chậm rãi chờ thời gian trôi qua.

Bên này Tiêu Túc im lặng, nhưng trong lòng cậu ta thầm nghĩ, cô gái này sẽ không phải mỗi phút hỏi một lần chứ?

Cậu ta ở trong lòng thầm tính toán thời gian.

Quả nhiên, sau khi một phút nữa lại trôi qua, Giang Tiểu Bạch lại bắt đầu nhìn về phía Tiêu Túc, Tiêu Túc cảm thấy vẻ mặt có chút tê dại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.