Chương trước
Chương sau
Phương Đường Đường: “… Anh ta đồng ý giả làm bạn trai của cậu sao?”

“Thôi, sau này không cần lo lắng nữa, chỉ là không biết anh ta có thể trụ được bao lâu”

Nghe vậy, Phương Đường Đường đột nhiên cười có chút không có ý tốt: “Thật ra thì… cậu có thể giả thành thật thì càng tốt, bộ dáng anh ta trông khá ổn”

“Cậu chỉ mới nhìn thấy anh ấy có vài lần mà đã biết bộ dáng anh ấy không tồi? Cậu xem mặt định người à?”

Giang Tiểu Bạch tức giận trừng cô ta một cái.

Cô ấy nhớ lại lần trước trêu chọc người ta đem giả biến thành thật, bộ dáng lúc mà Tiêu Túc đã đẩy cô ấy ra, nhân tiện nói: “Không diễn “

“Không diễn? Tại sao? Chẳng lẽ là do cậu không có sức hấp dẫn sao? Còn không thu phục được tên đàn ông này! Giang Tiểu Bạch, mình rất thất vọng về cậu”

“Trình diễn đủ rồi thì về đi, hôm nay quá muộn Xa rỒI.

Giang Tiểu Bạch nói xong thì xoay người rời đi, cô ấy còn chưa nói cho Phương Đường Đường biết chuyện tối nay của mình, Tiêu Túc thấy cô ấy rất nhanh đã trở lại, còn cô gái bên cạnh thì cứ tò mò nhìn cậu ta, thậm chí còn ngượng ngùng vẫy tay với cậu ta.

“Xin chào, tôi là chị em tốt của Tiểu Bạch, tôi tên là Phương Đường Đường.”

Tiêu Túc lễ phép gật đầu với cô ta, vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng nói: “Xin chào, Tiêu „ Túc: Giọng điệu lịch sự và xa lánh, thoạt nhìn cậu ta có vẻ khá bình tĩnh và điềm đạm.

Đánh giá của Phương Đường Đường về cậu ta ngay lập tức tăng cao hơn một chút. Giang Tiểu Bạch có chút kinh ngạc, cô còn chưa quên lúc trước Phương Đường Đường dùng Facebook cưỡng bức, dụ cô giúp cô ta viết bản thảo đó như thế nào, sau đó, cô ta còn đến căn nhà nhỏ của cô, kéo cô từ trong ổ chăn ấm áp ra, để cô viết bản thảo cho cô ta.

Cuối cùng, còn kéo một nhúm tóc của cô!

Bây giờ, trông thật ra nhân khuôn cẩu dạng.

“Đã muộn rồi, tôi đưa cô về nhà trước”

Giang Tiểu Bạch nói: “Anh có lái xe được không? Anh vừa mới uống rượu, lái xe không tiện, nếu không tôi và bạn tôi bắt taxi về trước.”

“Để tôi tiễn hai người”

Phương Đường Đường đi bên cạnh Giang Tiểu Bạch, hai người đi theo phía sau Tiêu Túc, Giang Tiểu Bạch nghe thấy chị em tốt của mình nói: “Chị em tốt à, người đàn ông này trông hơi lạnh lùng…”

Lạnh?

Ha ha.

Giang Tiểu Bạch cười lạnh một tiếng: “Đây chẳng qua chỉ là về bề ngoài của anh ta thôi, tuyệt đối đừng để vẻ bề ngoài của anh ta lừa gạt.

Từ khi hai người quen biết đến nay mới chỉ gặp mặt nhau có mấy lần, nhưng sau một khoảng thời gian ngắn tiếp xúc, Giang Tiểu Bạch cảm thấy mình hoàn toàn đã nhìn thấu bản chất của Tiêu Túc.

Sau đó cô ấy phát hiện… Tiêu Túc còn rất đáng yêu, đặc biết là khi hai tai đỏ ửng.

Chỉ là mỗi lần cái bộ dáng bạn muốn chiếm tiện nghi của tôi khiến cho người ta phát điên, ở cùng với anh ta, có đôi khi Giang Tiểu Bạch có cảm giác mình chính là một tên ác bá chuyên bắt nạt con gái nhà lành, mà Tiêu Túc… Ừm… chính là “con gái nhà lành’ đó.

Hai”

Tiêu Túc không có lái xe mà gọi xe đưa hai người bọn họ về trước, nhưng mà Phương Đường Đường lại là một người vô cùng gian xảo, lúc Tiêu Túc đang gọi xe, cô ấy trực tiếp gọi điện cho người trong nhà đến đón cô ấy.

Cho nên cô ấy đi về bằng xe của mình, vì để tạo cơ hội cho bạn thân, cô ấy thậm chí còn không thèm mở miệng mời bọn họ lên xe, cửa xe vừa đóng lại đã nghênh ngang rời đi, để lại cho bọn họ một đám khói.

“Khụ khụ…”

Giang Tiểu Bạch bị sặc khói ho khụ khụ, vừa ho vừa nghĩ thầm: “Cái con nhỏ thúi Giang Tiểu Bạch chạy quá nhanh, cô ấy còn đang định nói là nếu nhà con nhỏ thúi này có xe thì trực tiếp đèo bọn họ một đoạn đường, còn kêu xe làm cái gì: Ai biết đối phương liền chạy không thấy tăm hơi.

Cô ấy nhìn người bên cạnh vẻ mặt không thay đổi đứng im ở đấy, bộ dạng bất vi sở động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.