Chương trước
Chương sau
“Nguyên nhân không nói cho cậu biết thực ra rất đơn giản, trong mắt của anh trai tớ chỉ có một mình cậu, cho nên tớ cảm thấy không có điều gì cần phải nói cho cậu nữa, tránh để cho cậu tăng thêm phiền não. Hơn nữa lúc ấy tớ cũng đã từng đến tìm Hứa Yến Uyển nói chuyện rồi, thật ra thì chị ta cũng đã chấp nhận chuyện anh trai tớ đã có bạn gái, tớ cũng cảm thấy hẳn là chị ta sẽ không làm gì. Nhưng mà bây giờ xem ra thì có vẻ như là tớ đã nghĩ nhầm rồi”

Người phụ nữ Hứa Yến Uyển này, mặc dù không phải là người xấu xa gì nhưng mà thái độ của Hứa Yến Uyển vào ngày hai người nói chuyện, tán gẫu với nhau đã khiến cho Hàn Minh Thư cảm thấy, ở trong phương diện tình cảm, Hứa Yến Uyển không nhất định là một người lương thiện.

Có rất nhiều người có giá trị quan và thế giới quan đều rất chính xác.

Nhưng mà một khi đụng chạm đến chuyện tình cảm thì lại dễ dàng trở nên đánh mất lý trí, bởi vì vào lúc này, tất cả tình cảm và thân thể đều cũng sẽ phá thủng một vài những sự trói buộc của thế đời.

Nhưng chỉ cần không cố ý phá hoại hạnh phúc của người khác, bạn muốn yêu như thế nào, muốn làm gì thì cũng đều có thể làm.

Người khác không có tư cách nói đạo lý và lẽ đời với người như thế này, đây coi như là sự tôn trọng cơ bản nhất đi.

Nhưng mà, Hứa Yến Uyển biết rất rõ ràng về chuyện Hàn Thanh có bạn gái, nếu như vào lúc này Hứa Yến Uyển lựa chọn cách thức phá hoại quan hệ của Tiểu Nhan và Hàn Thanh, vậy thì điều đó đã nói lên rằng mặt đạo đức của Hứa Yến Uyển có vấn đề.

“Đúng rồi” Tiểu Nhan nghĩ đến một chuyện rất quan trọng: “Ngày đó khi tớ rời đi, cô ta đã gửi cho tớ một tin nhắn”

“Tin nhắn? Tin nhắn gì vậy?”

“Tin nhắn mà lúc đó cô ta gửi cho tớ có nội dung như thế này, nói rằng mặc dù trước cô ta và Hàn Thanh từng có hôn ước, nhưng mà người bây giờ đang ở chung một chỗ cùng với Hàn Thanh là tớ, cho nên Hàn Thanh sẽ chịu trách nhiệm đối với tớ.”

Hàn Minh Thư: “…”

Dựa theo lời nói này thì… cũng biết giả bộ làm người cao cả quá rồi.

Hàn Minh Thư còn không biết được Hứa Yến Uyển lại có một loại thủ đoạn như vậy nữa đấy, loại khí chất mà Hàn Minh Thư cảm nhận được vào lần đầu tiên gặp mặt Hứa Yến Uyển, còn có cả thái độ của chị ta nữa, quả thật là khác hoàn toàn với lần gặp lại nhau vào ngày hôm đó.

Thiện hay ác chỉ cách nhau một ý nghĩ thôi sao?

Hàn Minh Thư rơi vào yên lặng suy ngẫm.

“Minh Thư, không biết có phải là do tớ nhỏ mọn hay là không, nhưng mà tớ cảm thấy những lời mà cô ta nói kia còn mang theo ẩn ý khác nữa, hơn nữa ngày đó cô ta lại còn cố ý ngồi ở ghế lái phụ bên cạnh anh của cậu, mặc dù trước kia cô ta có giao tình với nhà họ Hàn của các cậu nhưng mà thật sự là tớ không thích cô ta, tớ cũng không muốn làm bạn với cô ta.”

“Ừ” Hàn Minh Thư gật đầu: “Cậu không thích thì cũng không cần phải làm bạn với chị ta, nếu như chị ta khiến cho cậu không thoải mái vậy thì cậu cũng khiến cho chị ta không được vui vẻ, như vậy thật công bằng.”

“Cậu không trách tớ là được rồi, tớ sợ nhất là đến lúc đó quan hệ giữa hai nhà các cậu trở nên căng thẳng chỉ bởi vì tớ, vậy thì tớ coi như…”

Câu nói kế tiếp Tiểu Nhan không nói nữa, nhưng mà Hàn Minh Thư cũng biết được ý của Tiểu Nhan là gì.

Hàn Minh Thư vỗ nhẹ lên trên gò má của Tiểu Nhan: “Cậu yên tâm đi, nếu quả thật xảy ra chuyện gì thì tớ sẽ chịu trách nhiệm thay cho cậu, huống chỉ là mối giao tình của đời trước đến đời của chúng ta cũng không còn thừa lại nhiêu đến như vậy, hai nhà chẳng qua là có quen biết qua lại, cũng không phải là nhà họ Hứa có ơn nghĩa lớn gì đối với nhà họ Hàn chúng ta, nếu như chị ta không làm một ít chuyện kỳ lạ, vậy thì hai nhà hắn là cũng sẽ không xích mích”

Lúc này Tiểu Nhan mới gật đầu một cái. . Đọc truyện tại == TRÙM truуện.мE ==

Ngày hôm sau, Hàn Thanh tới đón Tiểu Nhan đi đặt may áo cưới.

Ban đầu anh cũng không có nói rõ, cho đến khi lên xe rồi Tiểu Nhan mở miệng hỏi thì Hàn Thanh mới nói là vì chuyện váy cưới.

Tiểu Nhan vừa nghe thấy được là Hàn Thanh muốn đích thân đưa mình đi đặt may váy cưới, khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn lập tức trở nên phiếm hồng: “Em… Em vẫn còn chưa nói đồng ý kết hôn với anh mà, làm sao mà anh đã đưa em đi đặt may váy cưới rồi?”

“Không liên quan” Hàn Thanh mỉm cười nhìn Tiểu Nhan: “Dù sao cũng không gấp gáp, đầu tiên cứ lấy số đo trước, xem qua kiểu dáng, còn về chuyện có đồng ý hay là không đồng ý lời cầu hôn của anh thì em cứ từ từ suy nghĩ”

Trong nháy mắt, Tiểu Nhan nghẹn lời.

Trước đó rõ ràng là anh còn nói không nên để cho anh chờ quá lâu, qua mấy ngày lại nói không vội.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.