Chương trước
Chương sau
Và thế là một đám người kéo nhau đi vào bên trong.

Giang Tiểu Bạch và Tiêu Túc đi ở cuối cùng, vốn dĩ là vì diễn trò cho nên Giang Tiểu Bạch mới khoác cánh tay của Tiêu Túc, bây giờ mọi cũng không chú ý đến hai người ở phía sau là bọn họ nữa rồi, vì vậy Giang Tiểu Bạch lập tức buông lỏng tay, giữ vững khoáng cách với Tiêu Túc.

“Tôi nói trước cho anh biết điều này nhé, buổi hôn lễ ngày hôm nay là của họ hàng phía bên anh, chính anh không cần mặt mũi cũng không có vấn đề gì, nhưng mà tôi không cho phép, nếu như mà phải mất mặt vậy thì một mình anh mất thể diện thôi, còn thể diện của tôi không được phép ném qua cửa sổ, cho nên nếu như cần thì anh phải phối hợp cho thật tốt. Còn muốn ngửa bài như thế nào đó thì đợi đến lúc trở về rồi hãy nói”

Giọng nói của Giang Tiểu Bạch nghe vô cùng lạnh lùng, không có một chút nhiệt độ nào, Tiêu Túc liếc mắt nhìn cô một cái, không nói gì.

“Anh có nghe thấy lời tôi nói hay không?”

Giang Tiểu Bạch không vui dừng bước chân lại hỏi Tiêu Túc: “Nếu như anh không đồng ý, vậy thì bây giờ cũng không cần phải tiếp tục đi vào nữa, tôi sẽ lập tức bắt xe rời khỏi nơi này”

Tiêu Túc không nghĩ tới Giang Tiểu Bạch vậy mà lại sẽ nói ra những lời đoạn tuyệt đến như vậy, im lặng nhìn chằm chằm vào cô một hồi, sau đó mới nói: “Đồng ý, tôi cũng đồng ý, cô nói đúng, nếu như tới đã tới rồi, vậy thì tôi cũng sẽ không để cho cô bị mất mặt mũi, trở về rồi ngửa bài thật rõ ràng là được.”

“Ok, một lời đã định”

Mặc dù hai người đã thỏa thuận xong, nhưng mà bởi vì một phen ồn ào lúc trước gió cùng với việc quyết định sẽ ngửa bài, cho nên trong lòng của cả hai người đều khó tránh phải sẽ tồn tại một chút vướng mắc, muốn tiếp tục vui vẻ nói chuyện là việc không thể nào, cho nên sau khi tiến vào hội trường, Tiêu Túc bị người gọi đi, Giang Tiểu Bạch cũng lập tức tự mình tìm lấy một chỗ rồi ngồi xuống.

Tiêu Túc là họ hàng rất gần của bên chú rể, cho nên được mời đến ngồi chung trên một bàn tiệc với chủ nhân của buổi hôn lễ ngày hôm nay, mà Giang Tiểu Bạch không muốn đến ngồi cùng bọn họ cho nên tự cô đi tìm lấy một bàn rồi ngồi xuống, cho dù Lương Nha Hòa có khuyên nhủ cô như thế nào thì cô cũng vẫn không muốn đi qua bên đó.

Cuối cùng Lương Nha Hòa không biết làm sao, nói muộn một chút bà sẽ đến tìm cô, dặn dò cô ăn nhiều đồ ngon một chút rồi sau đó nhanh chóng rời đi trước.

Ở chỗ chiếc bàn này có mấy cô gái cùng lứa với Giang Tiểu Bạch, thấy được thái độ của Lương Nha Hòa đối với cô rất thân thiết thì lập tức xúm lại gần, dè dặt hỏi thân phận của cô.

“Chị, nghe nói chị là bạn gái của anh Tiêu Túc? Có thật không?”

“Chị, chị thật là đẹp, chị và anh Tiêu Túc quen biết nhau như thế nào vậy?”

Giang Tiểu Bạch nhìn các cô ấy một cái, thấy được tuổi tác của các cô ấy cũng không chênh lệch với mình nhiều lắm, có lẽ là vì nể mặt mũi của Tiêu Túc cho nên mới gọi cô là chị, nghĩ vậy cô mỉm cười đáp lại nói: “Mọi người cứ gọi tôi là Tiểu Bạch là được rồi, tôi không phải là bạn gái của anh ta?”

“Hả?” Vẻ mặt của cả mấy người đều hơi thay đổi: “Nhưng mà không phải mới vừa nói..”

“Đùa thôi mà” Giang Tiểu Bạch cười híp mắt nói: “Là bạn gái, mới vừa rồi chỉ là đùa với mọi người mà thôi, nếu như không phải là bạn gái thì tại sao tôi lại đến tham dự hôn lễ cùng với anh ấy chứ?”

“Nói cũng phải nhỉ, thế chị Tiểu Bạch, chị làm công việc gì vậy?”

Giang Tiểu Bạch đang trả lời câu hỏi, lại nhìn thấy trước mặt có rượu vang, đột nhiên cô lại nổi lên hứng thú muốn uống rượu, cô uống trước gần nửa ly, sau đó lại không nhịn được mà rót thêm cho mình hơn nửa ly nữa.

Nhìn thấy cách uống rượu như vậy của Giang Tiểu Bạch, mấy cô gái lại ca tụng nói: “Bình thường chị Tiểu Bạch có thường xuyên uống rượu không? Uống rượu này vào có thể say hay không thế?”

Nghe cách nói chuyện như thế này, vừa nghe cũng biết được người hỏi là một cô gái bình thường không chạm vào rượu, Giang Tiểu Bạch kiên nhãn giải thích: “Rượu vang có tác dụng tương đối chậm, nhưng mà uống một chút ít thì không sẽ sao hết, mọi người lần đầu tiên uống rượu thì không nên uống nhiều”

Thật ra thì chính cô cũng không uống rượu nhiều, chẳng qua là vì nam thần của Phương Đường Đường thường xuyên bán giọng hát ở quán bar, cho nên Giang Tiểu Bạch thường xuyên bị kéo đi theo, sau đó cô mới học thỉnh thoảng uống rượu.

“Được ạ, cảm ơn chị Tiểu Bạch” . Đam Mỹ H Văn

Mấy cô gái học theo Giang Tiểu Bạch cùng nhau uống rượu, người nào cũng nhao nhao muốn thử, rất nhanh tất cả rượu ở trên bàn của các cô đều đã bị tiêu diệt toàn bộ.

Nhưng mà hai phần ba lượng rượu ở nơi đó đều đã bị Tiểu Bạch uống sạch sẽ.

Có mấy bậc phụ huynh khác nhìn thấy như vậy thì không nhịn được khuyên một câu: “Đám trẻ mấy đứa đấy nha, đừng có uống rượu không như thế chứ, phải ăn chút thức ăn vào, bằng không lát nữa uống say làm thế nào?”

“Đúng vậy đấy chị Tiểu Bạch, chị xem chị đã uống nhiều như vậy rồi, hay là mau ăn gọi thức ăn đi”

Giang Tiểu Bạch lắc lắc đầu, cảm thấy bản thân mình thật giống như là không có gì khó chịu lắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.