Chương trước
Chương sau
“Anh về rồi? Có mệt hay không?”

Nghe thấy thế, Tiêu Túc chỉ liếc nhìn cô một cái nói: “Không mệt.”

Giang Tiểu Bạch nhếch môi “Vừa rồi có một người bạn của anh tìm đến đưa cho anh tấm thiệp cưới này, mời anh tháng sau đến dự hôn lễ của cô ấy”

Tiêu Túc đang xách túi đi vào phòng bếp, nghe thấy thế thì dừng lại, híp mắt nhìn về phía bên này.

“Em nói gì?”

“Thiệp mời đây này!”

Giang Tiểu Bạch cầm lên lắc lắc, vẻ mặt Tiêu Túc ảm đạm đi tới, cầm lấy tấm thiệp, khuôn mặt ngay lập tức đen lại.

Giang Tiểu Bạch trước đó còn đùa giốn, sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Túc thay đổi, cô ấy có chút khó hiểu.

“Làm sao vậy? Chỉ là mời tham dự lễ cưới thôi mà? Phải chăng anh và người trong hôn lễ có hiềm khích gì hả?”

Nghe vậy, Tiêu Túc tỉnh táo lại, môi mỏng mím chặt, không nói năng gì.

“Sao đột nhiên im lặng vậy?” Giang Tiểu Bạch nhìn vẻ mặt của cậu ta, nghi hoặc liếc mắt một cái.

Tiêu Túc lúc này mới hỏi: “Cô ấy đi bao lâu rồi?”

Giang Tiểu Bạch sửng sốt một chút rồi trả lời: “Cũng được hai mươi phút rồi”

“Hai mươi phút?”

Bây giờ đuổi theo cũng đã muộn, Tiêu Túc cau mày nghĩ ngợi.

Giang Tiểu Bạch cuối cùng cũng chắc chắn rằng Tiêu Túc như đang giấu giếm cô ấy điều gì đó, sau đó nhìn chằm chằm vào cậu ta.

“Người đến đưa thiệp là một cô gái khá xinh đẹp, nhưng cũng có chút kì lạ”

Nghe thấy thế, lông mày của Tiêu Túc càng nhíu sâu hơn.

Khi Giang Tiểu Bạch nhìn thấy phản ứng của cậu ta, rốt cuộc cô ấy cũng chắc chắn, cười hỏi “Đó là người trong lòng của anh sao?”

Câu nói này cuối cùng cũng khiến Tiêu Túc nhận ra điều gì đó, nhanh chóng quay lại nhìn Giang Tiểu Bạch, chỉ thấy vẻ mặt cô ấy không giống như đang trêu chọc, Tiêu Túc mới nhớ đến những cảm xúc vừa rồi mình ngu ngốc như thế nào.

“Anh…”

Cậu ta vừa mở miệng muốn nói gì đó, nhưng Giang Tiểu Bạch đã nhanh chóng nhét tấm thiệp vào tay cậu ta, sau đó xoay người bước vào phòng rồi đóng sầm cửa lại.

Phanh”

Tiếng động lớn vang vọng cả tòa nhà khiến Tiêu Túc không khỏi nhíu mày, một lúc sau mới cúi đầu nhìn tấm thiệp trên tay mình, trước mắt đặt nó tạm trên bàn rồi xách đồ vào bếp bắt đầu dọn đẹp.

Sau khi sắp xếp mọi thứ xong xuôi, cậu ta phát hiện cánh cửa vẫn đóng.

Tiêu Túc muốn đi vào giải thích với cô ấy, nhưng khi cậu ta vặn lại thì phát hiện cửa đã bị khóa từ bên trong.

“Tiểu Bạch?”

Tiêu Túc cau mày gọi tên cô ấy nhưng bên trong vẫn không có tiếng đáp lại.

Giang Tiểu Bạch ủ rũ ngồi trong phòng ngắm nhìn phong cảnh dưới lầu, trong đầu lại nghĩ đến hình ảnh của Tiểu Nhan, lúc đó cô còn băn khoăn tự hỏi sao lại có người phụ nữ đến tìm Tiêu Túc, không ngờ đó lại là người anh ấy khắc cốt ghi tâm.

Dù ngay từ đầu cô đã biết trong lòng anh ấy có một người khác nhưng cô vẫn muốn cùng anh ấy bắt đầu thử mối quan hệ yêu đương này.

Nhưng bây giờ khi nhìn thấy cô gái đó và vẻ mặt của Tiêu Túc khi biết tin cô ấy sẽ kết hôn, Giang Tiểu Bạch thừa nhận lòng mình cũng không rộng lượng như vậy bởi khi nói đến tình cảm thì con người ai cũng ích kỷ, và bản thân cô cũng không ngoại lệ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.