Chương trước
Chương sau
Cả hai người Giang Tiểu Bạch cùng Tiêu Túc đều là con trai một cùng con gái một, cho nên sau khi sinh đứa nhỏ ra khẳng định chính là bảo bối yếu quý của mấy người lớn hai nhà rồi.

Nghe đến đó, Giang Tiểu Bạch cũng cảm thấy cô ấy nói hình như không có sai.

“Cậu nói cũng đúng, nhưng mà tớ vẫn nên ra ngoài đi dạo một vòng trước khi vào phòng sinh, cậu sẽ bồi tớ đi sao?”

“Thật sự không được!” Tiểu Nhan lắc đầu, cực kì kiên quyết từ chỗi cô ấy: “Bây giờ lúc nào cậu cũng có thể sẽ sinh con, nhỡ đâu lúc đi dạo cậu lại muốn sinh thì làm sao bây giờ? Cho nên cậu vẫn nên an tĩnh ở lại trong nhà đi? Đúng rồi, Tiêu Túc đâu rồi?”

Nói hồi lâu, Tiểu Nhan mới chú ý đến Tiêu Túc cũng không có trong nhà.

“Đi ra ngoài rồi, trong nhà chỉ còn có một một mình tớ, mà hôm nay anh ấy muốn đi ra ngoài một ngày mới có thể trở về, tớ ở trong nhà một mình rất nhàm chán, cho nên lúc cậu đến đây tớ mới muốn để cậu giúp tớ đi dạo”

Thì ra Tiêu Túc đi ra bên ngoài?

Tiểu Nhan đem lễ vật để lên trên bàn.

“Vậy xem ra tớ cũng không có cách nào tự tay đem lễ vât giao đến tận tay anh ấy”

“Lễ vật?”

Giang Tiểu Bạch nghe không hiểu: “Đang yên đang lành, làm sao cậu lại đưa lễ vật cho anh ấy?”

“Đoạn thời gian trước Hàn Thanh xảy ra tai nạn xe cộ”

“Cái gì?” Giang Tiểu Bạch nghe thấy Tiểu Nhan nói chồng cô ấy xảy ra tai nạn xe cộ, lập tức khẩn trương lên: “Không có sao chứ?”

Khẩn trương xong, cô ấy lại hít sâu thở ra một hơi: “Không đúng, nhìn sáng vẻ bây giờ của cậu thì chắc hẳn là không có việc gì mới đúng, vừa rồi có tớ chút khẩn trương, không có ý tứ gì „ nha: “Không có việc gì, cậu cũng là lo lắng cho tớ. Bác sĩ nói anh ấy chính là chấn động não nhỏ, nghỉ ngơi thật tốt thì sẽ không sao.”

“Vậy là tốt rồi”

“Ngày đó lúc tớ đi siêu thị đụng phải Tiêu Túc, anh ấy giúp đỡ đi đến chỗ bác sĩ, nhưng mà ngày đó cũng có quá nhiều chuyện xảy ra, tớ lại gấp đi tìm Hàn Thanh, cho nên căn bản cũng không có thời gian nói lời cảm ơn đối với anh ấy, đợi đến hai ngày này mọi chuyện đã ổn định, thì tớ mới nhớ ra nên mua chút đồ vật”

“Hả?”

Giang Tiểu Bạch nghe được trọng điểm.

Trước mấy ngày đó Hàn Thanh xảy ra tai nạn xe cộ, mà Tiểu Nhan đi siêu thị đụng phải Tiêu Túc, nên Tiêu Túc đưa cô ấy đi bệnh viện?

Cho nên nói, ngày đó nguyên nhân ngày đó Tiêu Túc bỏ lại cô ở trong siêu thị, là bởi vì Tiểu Nhan?

Không biết vì cái gì, Giang Tiểu Bạch cảm thấy nước bọt trong miệng đều trở nên có chút đắng chát, ngày đó… không phải Tiêu Túc nói đưa một người phụ nữ đi đến bệnh viện sao?

Cậu ta còn nói, cô ấy bị thương ở chân.

Không đúng, cuối cùng là cậu ta còn nói, vẫn là chính cô ấy tự phỏng đoán? Bỗng nhiên Giang Tiểu Bạch có chút hỗn loạn, không biết nói cái gì cho phải, bên tai cũng chỉ có âm thanh ầm âm.

Ngay trong nháy mắt đó, cảm giác đầu óc giống như bị thứ gì cho nện cho một chút.

“Tiểu Bạch, tiểu Bạch?”

Giang Tiểu Bạch lấy lại tinh thần, nhìn thấy sắc mặt lo lắng của Tiểu Nhan đang nhìn cô ấy, cô ấy mới nở ra nụ cười lần nữa.

“Sao vậy?”

“Câu nói này nên là tớ hỏi cậu mới đúng”

Tiểu Nhan lo lắng nhìn chằm chằm vào cô ấy: “Tới vừa mới nói về chuyện cả Tiêu Túc thì sau đó sắc mặt của của cậu trở nên không thích hợp, không làm sao chứ? Có phải là tớ đã nói cái gì sai không?”

“Không có, không có!” Giang Tiểu Bạch khôi phục lại nụ cười, khoát tay giải thích nói: “Tớ chỉ đang nghĩ nếu chồng của cậu đã không có chuyện gì vậy thì tốt rồi, cậu cũng không có nói gì sai, yên tâm đi”

“Vậy là tốt rồi”

Mặc dù nói thì nói thế, thế nhưng mà Tiểu Nhan lại rất quen thuộc với sắc mặt của Giang Tiểu Bạch vừa rồi, kia giống như là rất thất vọng lại có chút dự định không thể biểu lộ, chẳng lẽ là Tiểu Bạch không biết chuyện Tiêu Túc đưa cô ấy đi bệnh viện?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.