Chương trước
Chương sau
Giang Tiểu Bạch mỉm cười, nói khẽ: “Nghe hiểu được, chỉ là hiện tại tôi hơi mệt, tôi muốn ngủ một chút, được không?”

Tiêu Túc chợt cảm thấy xấu hổ, đáy mắt hiện lên một vòng chột dạ.

“Thật xin lỗi, tôi không cố ý vào lúc thời điểm này quấy rầy cô nghỉ ngơi”

Chỉ là tình huống đặc thù, cậu ta cảm thấy không thể không nói mà thôi, 2hương 1520: Vấn đề đang tồn t bây giờ nói xong, trông thấy trên mặt Tiểu Bạch lộ ra sự mệt mỏi, mặc dù đau lòng nhưng lại là không hối hận, đưa tay sờ sờ cái trán trắng nõn cô.

“Được, bây giờ ngủ đi, tôi sẽ không nói chuyện nữa, yên tâm.”

Giang Tiểu Bạch nhắm mắt lại, trong lòng ê ẩm, thân thể vẫn mỏi mệt như cũ, thế nhưng lúc này cô lại không buồn ngủ chút nào cả.

Trong đầu cô nhớ tới, toàn bộ đều là những lời Tiêu Túc đã nói với cô.

Ban đầu cô đã đưa ra quyết định rồi, nhưng lại bởi vì ánh mắt cùng lời nói chân thành của cậu ta làm cho cô lại sụp đổ một lần nữa.

Hiện tại cô rất loạn, cô nên làm thế nào mới phải đây?

Sinh con xong, lúc đầu Giang Tiểu Bạch chuẩn bị tiến vào tháng ở cữ tại bệnh viện, nhưng là Lương Nha Hòa cảm thấy bà đến chăm sóc cho cô vẫn tốt hơn, cho nên cuối cùng sau thương lượng, Giang Tiểu Bạch liền về nhà ở.

Trong lúc Giang Tiểu Bạch mang thai, Lương Nha Hòa đã đi học một cái khóa học, cho nên chiếu cố Giang Tiểu Bạch có thể nói là thuận buồm xuôi gió, trông có vẻ rất có kinh nghiệm.

Hơn nữa còn có Đỗ Tiêu Vũ, cho nên thời gian Giang Tiểu Bạch đều trôi qua càng ngày càng thoải mái, con cô cũng không cần chính cô mang, tỉnh lại liền có cơm ăn, ăn xong lại có thể ngủ, tháng này trôi qua không có chút nào thua thiệt.

Có một điều duy nhất là, tâm sự trong lòng cô vẫn chưa thông.

Cho nên đại đa số thời gian cô đều rầu rĩ không vui.

Làm mẹ của Giang Tiểu Bạch, tất nhiên Đỗ Tiêu Vũ có thể nhìn ra được cảm xúc con gái bà gần đây không thích hợp, vì vậy bà nhân dịp Lương Nha Hòa không có nhà, ngồi xuống trò chuyện cùng cô.

“Gần đây con luôn không vui, cảm xúc của con cũng không ổn, chẳng lẽ là chứng trâm cảm sau sinh sao?”

Giang Tiểu Bạch lắc đầu: “Không <1”

co.

“Không phải bệnh trâm cảm sau sinh? Vậy cái vấn đề này trước khi sinh đã tồn tại rồi?”

“Mẹ” Giang Tiểu Bạch nhìn qua ngoài cửa sổ, ánh mắt xa xăm: “Người trước đây có đi coi bói cho con và Tiêu Túc, coi bói có phải là nói, kết cục của con và Tiêu Túc không tốt phải không?”

Nhắc đến chuyện này, Đỗ Tiêu Vũ quả thực hối hận không thôi: “Tiểu Bạch, con nhớ đến chuyện này làm gì?

Lúc ấy mẹ đã xin lỗi con rồi, con đừng cùng mẹ tức giận có được hay không?

Chuyện này là mẹ làm không đúng, lại nói, trên thế giới này làm sao có thể đoán ra được hết mọi thứ đâu? Nếu như coi bói chuẩn như thế thì bây giờ cái nghề này đã nổi lắm rồi!”

Giang Tiểu Bạch lại nhàn nhạt cười, nhưng nụ cười này lại không đạt đến đáy mắt, cũng không có nhiệt độ nào.

“Nhưng tại sao con lại có cảm giác, mấy lời đó của cậu ta, giống như sắp thành sự thật rồi”

Nghe nói, sắc mặt của Đỗ Tiêu Vũ liền gặp một trận đại biến, bối rối bắt lấy tay của cô.

“Tiểu Bạch, con tuyệt đối không nên dọa mẹ, mấy lời ngốc nghếch này con cũng nói được sao?”

“Mẹ, người khẩn trương cái gì?”

Giang Tiểu Bạch bất đắc dĩ vỗ nhẹ tay của bà: “Con chẳng qua là cảm thấy coi bói cũng không phải nói hươu nói vượn, cậu ta thu tiền, khẳng định sẽ tính toán, tốt xấu cùng một chỗ nói, giả giả thật thật, ai biết được đâu? Về phần cậu ta nói một câu kia không phải sinh ly chính là tử biệt, mẹ cũng đừng sợ hãi, ta cùng Tiêu Túc nhiều nhất chính là sinh ly,cũng không đến nỗi chết đâu”

Cô vẫn day dứt không thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.