Chương trước
Chương sau
Sau đó Giang Tiểu Bạch và Tiêu Tái nán lại một chút để ăn cơm, đợi đứa bé tỉnh dậy mới đưa về nhà.

Hai người tuy không ly hôn, nhưng trước đây cũng đã xích mích cãi vã lớn như vậy, vì thế về sống chung cũng có chút mất tự nhiên, có điều Tiêu Túc cực kỳ nhiệt tình, đối xử với Giang Tiểu Bạch vô cùng tốt, vừa xuống xe liền ngay lập tức giúp cô ấy bế đứa bé, sau đó còn thay cô ấy cầm túi xách.

Mấy ngày tiếp theo, đối với Giang Tiểu Bạch hoàn toàn là chăm chút từng ly từng tí, chăm sóc cô ấy như là đứa con thứ hai, chỉ cần Giang Tiểu Bạch tỉnh giấc, thì nhất định sẽ thấy đầu giường của mình có một ly nước ấm, đi vào nhà vệ sinh đánh răng thì nước và kem đánh răng đều đã chuẩn bị đủ rồi, sau đó bữa sáng cũng chuẩn bị xong nốt, Tiêu Túc giống như một cái máy vậy, thời gian chuẩn xác, cái gì cũng thay cô ấy chuẩn bị chu đáo.

Z4TãñTuy rằng trước đây Tiếu Túc cũng đối xử với cô ấy không tệ, nhưng cũng không giống hiện tại, cô ấy tận hưởng vài ngày gần như là sống cuộc sống tàn tật sau đó, cuối cùng phải nói với Tiêu Túc: “Thật ra anh không cần phải như vậy, cho dù anh muốn bù đắp cho em, cũng không cần phải tỉ mỉ như thế”

Tình cảm nằm ở những điều nhỏ nhặt, đồng thời cũng nằm trong dòng thác chảy, cậu ta luôn làm tất cả mọi chuyện, nhưng thế thì có thể kiên trì được bao lâu?

Tiêu Túc biết được suy nghĩ của cô: “Em không cần phải nghĩ thay anh, đây đều là những điều anh nên bù đắp cho em, anh đã nói là muốn bù đắp, thì nhất định sẽ bù đắp, những chuyện này nửa năm tới anh đều sẽ làm, nếu như nửa năm sau em không thay đổi chủ ý, vậy thì anh sẽ làm cả đời”

Lời nói của cậu ta rất kiên quyết, Giang Tiểu Bạch cũng không biết nói gì nữa, chỉ có thể bất lực thở dài.

“Vậy tùy anh thôi, anh không mậệt là được”

“Mệt?” Tiêu Túc cười nhẹ: “Anh như ăn mật”

Cậu ta không bao giờ muốn lặp lại những ngày không có cô bên cạnh, mỗi ngày cậu ta đều muốn mở mắt ngồi dậy là đã thấy cô ấy nằm bên cạnh, nhìn thấy dáng người nhỏ nhắn của cô ấy ngồi trên ghế sô pha khi cậu ta đi làm về.

Khi Giang Tiểu Bạch ngả lưng xuống, liền nghĩ tới những lời Tiêu Túc nói với cô ấy.

Kiên trì cả một đời?

Một đời dài bao nhiêu? Nghe tới liền cảm thấy thật dài thật dài, Giang Tiểu Bạch nhắm mắt, cô ấy và Tiêu túc thật sự có thể kiên trì tới lúc đó sao?

Nửa năm này, không chỉ là Tiêu Túc bị dằn vặt dày vò, thật sự Tiểu Nhan cũng trong cảnh nước sôi lửa bỏng.

Bởi vì cô ấy nhận ra rằng chính bản thân đã gây ra ảnh hưởng giữa hai người họ, cô ấy muốn làm gì đó, nhưng lại sợ sự xuất hiện của mình sẽ khiến Giang Tiểu Bạch lưu tâm hơn về chuyện này.

Cho nên cuối cùng, cô ấy cũng không làm gì, nhưng cũng vì chuyện này mà luôn ủ ê buồn bã không thôi.

Những kẻ phá hoại nhân duyên của người khác, đều bị đày xuống địa ngục.

Câu nói này Tiểu Nhan vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, vì vậy nếu như cuối cùng Tiêu Túc và Giang Tiểu Bạch không thể hẳn gắn lại được nữa, cô ấy sẽ cảm thấy lương tâm cả đời không được thanh thản.

Cô ấy lại bắt đầu cảm thấy căm giận bản thân, lúc đó tại sao cô ấy lại đụng phải cậu ta ở trong siêu thị chứ?

Tuy rằng cô ấy rất biết ơn cậu ta đã đưa cô tới bệnh viện, nhưng Tiểu Nhan bắt đầu cảm thấy, ngày đó nếu người mà mình đụng phải không phải là cậu ta thì tốt rồi, cô ấy cũng không nên lỗ mãng như vậy, nếu như cô ấy không ngã, căn bản sẽ không cần Tiêu Túc đưa tới bệnh viện, như vậy giữa hai bọn họ cũng sẽ không phát triển thành như bây giờ.

Gần đây Tiểu Nhan nghe nói Giang Tiểu Bạch đã trở về, cũng không dám đi qua chào hỏi.

Vốn dĩ quan hệ giữa hai người rất tốt, có điều nửa năm qua cô ấy không dám đi tìm cô ấy, mà Giang Tiểu Bạch cũng không tìm cô ấy, đột nhiên không còn liên lạc nữa.

Hàn Thanh thấy cô ấy luôn ủ rũ không vui, liên chủ động khuyên bảo cô ấy.

“Kết quả cũng đã như vậy, bây giờ em lo lắng cũng chẳng ích gì, tốt hơn là nghĩ xem làm thế nào để giúp đỡ bọn họ.”

“Giúp đỡ?” Tiểu Nhan cười khổ: “Dựa vào thân phận của em, em có thể làm được gì đây?”

“Thân phận của em quả thực bất tiện, không làm không được, mà làm thì cũng không được, vì vậy chỉ có thể thế này, chuyện này thật ra không có liên quan quá nhiều với em”

Hàn Thanh và Tiêu Túc đều đã gặp qua nhau, cả hai đều là đàn ông, vì vậy anh ta biết khi đó Tiêu Túc đang nghĩ gì, đặc biệt là khi cậu ta đã có bạn gái, sau đó còn nhảy vào biển lửa để cứu một người con gái khác.

Chuyện này e rằng cậu ta chỉ có thể dùng cả đời đi bù đắp, nếu như cậu †a thật sự yêu người con gái đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.