Hai người bạn cùng phòng nhìn thấy vậy thì lại càng cười lớn. 
Chung Sở Phong tức đến không chịu nổi nữa, đạp cho mỗi người một cái. . đam mỹ hài 
“Chuyện tối hôm nay, không ai được phép nói ra ngoài. Ông đây uống rượu say, ăn nói lung tung…” 
“Nếu đã biết là ăn nói lung tung, vừa rồi sao vẫn cố chấp cứng miệng. Anh Thù cũng bị cậu làm cho tức chết mà bỏ đi rồi” 
Nói đến điểm này, Chung Sở Phong liền trở nên yên lặng, ánh mắt tối lại, nghiêm túc: “Tôi không hề hối hận vì đã nói ra những lời đó” 
Có một vài việc là phải lôi ra ánh sáng để nói. Thứ như chuyện tình cảm thì lại càng phải nói cho rõ ràng, cũng không thể cứ mãi mơ hồ không rõ. 
Anh ta có thể không nói trước mặt Viên Viên, cô bé chỉ cần luôn giữ được sự đơn thuần, tốt đẹp của em ấy là được rồi. Nhưng dựa vào cái gì mà không thể nói với Uất Trì Diệc Thù? Chung Sở Phong là muốn làm cho Uất Trì Diệc Thù phải xử lý rõ ràng chuyện này. 
Đêm tối. 
Uất Trì Diệc Thù dựa vào nơi vắng vẻ ở của lớn trường đại học, tay đút trong túi áo, dựa lưng vào tường, ánh mắt âm u nhìn về phía trước. 
Vốn dĩ anh muốn ra ngoài để hít thở không khí, kết quả lại bất giác đi đến nơi này. 
Lời nói văng vẳng bên tai, trong lòng Uất Trì Diệc Thù vô cùng rối loạn. 
Trước đây, anh chưa từng nghĩ tới, hiện giờ lại càng không nghĩ tới, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2024578/chuong-2377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.