"Có phải là em vẫn còn giận anh hay không? Rốt cuộc thì em muốn thế nào? Lúc trước chẳng phải là em đã cắn vào cổ anh, uy hiếp anh không được chia tay em đó sao? Hiện tại em lại muốn đi? Một câu kia mới chính là lời nói thật lòng của em phải không, em có thể nói với anh không?" Tưởng Vũ Hàng nắm chặt lấy bả vai cô lắc lắc ép hỏi!
"Nhưng chẳng phải là anh muốn chia tay đó sao? Lời nói của tôi, đối với anh mà nói, cho tới bây giờ đều là vô dụng, không hề có ý nghĩa gì, không phải sao?" Cô nỗ lực để bản thân không khóc, hỏi. Nếu như lời của cô mà có hiệu lực với anh vậy bây giờ cô cũng sẽ không đến nông nỗi này rồi !
"Vậy bây giờ anh có thể nói với em, anh không muốn chia tay với em..." anh lớn tiếng nói, dường như là bị cô làm cho không còn cách nào khác nữa vậy!
Rõ ràng thật đau lòng, nhưng khi nghe thấy anh nói như vậy, nơi trái tim cô vết thương còn đang chồng chất vậy mà lại dường như được nắng ấm xẹt qua, cô cúi xuống khóe miệng cũng không kìm nổi liền cong lên.
Không ngờ cô lại vui vẻ trở lại rồi!
Nhưng cô cũng rất hận bản thân như vậy, rất không có cốt khí."Cái này gọi là đánh một cái tát cho một quả táo ngọt sao?" Cô chớp chớp mắt hỏi anh!
Anh không trả lời, anh không biết cái này có tính là cho một quả táo đỏ hay không, nhưng anh biết anh muốn bồi thường cho cô. Cô choáng váng ngất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537803/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.