“Tạp Tư, sao cậu lại nói với mẹ tôi như thế?” Vũ Nghê vừa mới tới và nghe thấy, cô tức giận trừng to hai mắt, đứng chắn trước mặt Hòang Mai Diễm tựa như bảo vệ mẹ mình, hùng hổ trừng mắt với Bùi Tạp Tư.
“Con gái, không có gì đâu, lời cậu ấy nói là sự thật, mẹ không hề trách cậu ấy!” Hòang Mai Diễm trấn an con gái, Vũ Nghê không thể nào tức giận được, cô vừa mới sinh con nên thân thể vẫn còn rất yếu, nếu để tâm trạng không được thỏai mái, tức giận hay đau lòng thì sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe vốn có của mình. “Trước tiên con đi lên lầu đi, mẹ muốn nói chuyện một chút với cậu ấy.”
“Không, mẹ, con không đi lên.” Cô không thể để cho mẹ mình bị khi dễ như vậy được, cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông cô coi như bạn bè tốt của mình, cũng là người thân của mình. “Tạp Tư, cho dù là mẹ tôi có sai trái đi nữa thì cũng là trưởng bối của cậu. Cho dù cậu không suy xét bà nhân danh là trưởng bối, thì cũng nên ngẫm lại, chuyện xảy ra như vậy muốn sai cũng không thể một mình mẹ tôi chịu tội được, nếu cậu muốn mắng thì cũng nên mắng luôn cả ba mẹ cậu đấy. Đối với mẹ tôi thì việc cậu chỉ có thể làm là cầu xin mà thôi, cậu có hiểu không?”
“Cầu xin? Ha ha….” Bùi Tạp Tư cười rộ lên với giọng điệu châm chọc. “Vũ Nghê, nếu là Jerry, nếu đổi lại Jerry cùng người phụ nữ khác cặp kè nhau ở bên ngòai thì cô cũng để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537772/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.