"Anh làm sao vậy? Cả ngày chỉ nhớ cái chuyện này ..." Tư Vũ ngẩng mặtlên nhìn đầy oán giận, nhưng khi ánh mắt của cô nhìn thấy đôi mắt nhuốmđầy dục vọng của anh, cô khó xử chuyển tầm mắt đi chỗ khác!
Haitròng mắt của anh nhuộm đầy vẻ ám muội, thậm chí lại còn ánh lên màuxanh, tựa như một con dã thú bị đói suốt mấy ngày mấy đêm, hiện tại đãbắt giữ được một con mồi vậy... Anh hoàn toàn đang muốn cô ăn sống nuốttươi ngay lập tức!
Anh giơ tay lên, nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc của cô, dùng mắt quan sát tỉ mỉ gương mặt cô: diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn "Bữatối hôm đó, anh chỉ kịp nhìn Hoan Hoan một chút, hiện giờ con bé đã tốthơn chưa, nó có nói còn chỗ nào bị đau không ?”
"Không có, mọithứ đều tốt rồi, bác sĩ nói sáng sớm ngày mai sẽ cho kiểm tra lại, nếukhông có chuyện gì là có thể xuất viện được!"
"Uh`m, việc nàythực là trong cái rủi còn có cái may!" Bùi Tạp Tư nói đầy cảm động. .Mặc dù mọi chuyện đã qua vài ngày, nhưng anh sẽ không bao giờ quên lúc bếđứa nhỏ khắp người đầy máu, khi đó, khắp người anh từ trên xuống dướitóc gáy dựng lên, cảm giác sống lưng bị từng đợt lạnh buốt.
Chodù anh không muốn thừa nhận, tất yếu anh cũng phải thừa nhận, tại thờiđiểm đó quả thật anh rất sợ hãi! Loại này sợ hãi này ngay cả hồi Tư Vũbị sinh non anh cũng chưa từng có!
Hai mẹ con cô đúng mạng của anh, nếu có một sự nguy hiểm nào xảy ra, anh cũng đều không thể chịu nổi! dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com
Bùi Tạp Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537751/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.