Do bị cha mình bức bách đến lãnh khốc tuyệt tình, Tư Vũ không thể khôngđi về phía Ryan và đứng ở bên cạnh anh, cùng anh đón nhận sự chúc phúccủa mọi người!
Mà lời chúc phúc đầu tiên mà cô nhận được, trùng hợp làm sao, lại đến từ nơi...
"Xin chúc mừng! Tiểu thư Lạc Tư Vũ, hi vọng cô và tiên sinh Ryan có thể“bạch đầu giai lão” (sống với nhau đến khi tóc bạc)!" Một giọng nam khàn khàn bỗng vang lên ở bên cạnh Tư Vũ, đồng thời người đàn ông ấy nhếchkhóe môi lên đi về phía cô!
Ánh mắt Tư Vũ mở to, gấp đến độ nước mắt đã đong đầy trong khóe mắt, đôi môi đỏ mọng thoáng nổi lên sự run rẩy!
"Cảm ơn lời chúc phúc của Bùi tiên sinh!" Ryan chủ động bắt tay Bùi TạpTư, trong ánh mắt màu xanh biển lộ vẻ đắc ý! "Không dám..." Tuy Bùi TạpTư cười cười, nhưng mà hai chữ
"Không dám..." này, lại giống như phải lách qua giữa hai hàm răng củaanh để thoát ra vậy! Sau đó Bùi Tạp Tư đưa ánh mắt trở lại nhìn thẳngvào Tư Vũ. Anh đi đến gần cô, nói đầy ngụ ý: "Quả thật Tư Vũ đã trưởngthành, không còn là cô gái nhỏ đơn thuần ngày xưa nữa rồi. Ha ha... tôithật sự hoài nghi hai mắt của mình, không biết có phải là tôi đã bị hoamắt mất rồi hay không đây... Nếu không vì sao tôi lại có thể cho rằng,em vẫn là cô nữ sinh bé nhỏ có suy nghĩ đơn thuần được chứ? Thực ra, emđã sớm lột xác thành một người phụ nữ trưởng thành, thật xinh đẹp lạicòn sành đời nữa chứ!"
Tuy vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537735/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.