Sau khi đã xác định phương án, sau giờ ngọ, vào thời gian nghỉ giữa buổi, Hoan Hoan lập tức gọi điện thoại cho mẹ ...
Tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên, làm đứt đoạn công việc củaTư Vũ. Cô dừng tay gõ máy, nhận điện thoại của con gái: "Hoan Hoan, connhớ mẹ sao? Mẹ cũng đang có chuyện muốn nói với con đây..." Tư Vũ thoáng nhìn xung quanh, vừa vặn không có người khác!
"Vậy sao? Mẹ có chuyện gì vậy, mẹ nói đi?"
"Hoan Hoan, tối hôm nay chúng ta ra ngoài dùng cơm ... "
"Chỉ có hai mẹ con chúng ta thôi sao?" Hoan Hoan ngắt lời mẹ hỏi lại luôn!
"A..., không, còn có ... "
Cho dù mẹ không nói rõ ràng, cô bé cũng biết còn có chú Ryan kianữa."Không được đâu mẹ à, tối hôm nay con có một chuyện vô cùng quantrọng, mẹ không thể hẹn với những người khác, nhất định phải đi cùng với con!"
"Hoan Hoan, con nghe mẹ nói đã, chú này cực kỳ thích mẹ, mà mẹ cũng muốn để cho chú ấy làm ba của con, nên muốn con thử tiếp xúc với chú ấy đểbồi dưỡng tình cảm giữa hai người...!"
"Không, mẹ, con không thích ... hu hu ..." Hoan Hoan không khống chếnổi, liền khóc nức nở thành tiếng tiếng."Mẹ, con không cần ba ba . Conkhông cần ... " Hoan Hoan không hề dọa mẹ, cô bé khóc thật sự, nước mắtgiống chuỗi ngọc trai bị đứt dây, từ đôi mắt to đỏ hoe kia cứ thế lănra, chảy xuống dưới, không ngừng nghẹn ngào nức nở ở trong điện thoại!
Tư Vũ áy náy, đau lòng, cũng cảm thấy tự trách bội phần."Hoan Hoan, đừng khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537732/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.