Trong giới hắc đạo chưa từng có người nào dám trêu chọc vào Tứ Lao Tửnày, Hắn thu hồi lại vẻ ngạo mạn, nở một nụ cười, dựa vào lưng ghếsofa. "Nếu lúc này tôi thả hắn ra để cho Bùi tổng mang đi, tôi khôngbiết phải ăn nói với anh em thế nào đây! Sau này lại càng không có cáchnào để giữ gìn quy củ, các anh em rất vất vả mới bắt được người, giờ tôi lại u mê hồ đồ đem thả người ra... " Tứ Lao Tử hít một hơi thuốc lá thật lớn, sau đó phun ra tầng tầnglớp lớp khói thuốc mù mịt, dáng điệu đầy đủ mười phần lưu manh: "Bùitổng, thật sự việc làm ăn của tôi lúc này rất cần bộ mặt của người kia,nếu không phải vậy thì tôi bày ra cái vẻ mặt này ra làm gì? Ngài nóixem, nếu như tôi thả người ra theo lời của ngài nói, vậy thì sau đótôi lấy người nào để thay thế đây?" Tứ Lao Tử do đánh nhau, ẩu đả, cưỡng gian, chém người nên đã bốnlần vào trại ăn cơm tù, vì vậy người trong giới hắc đạo mới đặt cho hắnngoại hiệu “Tứ Lao Tử”. Sau này hắn về quê hương, cùng với một ngườinữa bắt đầu kinh doanh bất động sản. Qua làm ăn hắn đã kết bạn với mộtvị thị trưởng nào đó, nên việc làm ăn lại càng được khởi sắc, thế lực vì thế lại càng lớn mạnh lên. Cho nên, mấy năm gần đây người của hắn cũng càng ngày càng trở nên càn rỡ hơn! Nghe kiểu đối thoại này, Tư Vũ hoàn toàn không hiểu gì hết, nhưngcô biết cái người gọi là Tứ Lao Tử kia cực kỳ độc ác, rất khó đối phó.Hắn không muốn thả người, cũng không cho Tạp Tư một chút mặt mũi! Những lời nói của hắn tựa như kiểu “ý tại ngôn ngoại”, giống như, tưởng hắnmuốn có cái này, nhưng thực ra là hắn muốn lấy cái khác! Ngồi ở bên cạnh Bùi Tạp Tư , Tư Vũ âm thầm quan sát, suy nghĩ! Biểu tình của Bùi Tạp Tư càng ngày càng lạnh, cặp lông mày nhếchlên đầy sự khinh thường: "Vậy ngài đây còn muốn thế nào nữa nhỉ? Ha ...ha, hay ngài muốn, bởi vì chuyện này mà cần phải có một cánh tay mấtđi, một cái chân rơi xuống, hoặc là một cái đầu rụng khỏi cổ, thì mới có thể xứng đáng với bộ mặt ngài bày ra kia?" Sau khi buông ra một câugiống như kiểu nói đùa, anh nở một nụ cười châm biếm! Con mẹ nó chứ, đúng là đồ cứt chó! Còn định xem mình là một vĩ nhântrọng tình sao? Thật không còn biết đến trời cao đất dày là gì nữa!Bùi Tạp Tư tựa vào lưng ghế sofa thật thảnh thơi, sau đó quay đầu nhìnvề phía Tư Vũ. Anh nhìn Tư Vũ nháy nháy mắt, sau đó ôm cô vào tronglòng: "Em đừng sợ khi nhìn thấy bộ dáng có vẻ hung dữ, muốn dọa ngườiấy, thật ra người này rất tốt đấy... Cho đến lúc này anh cũng không cảmthấy anh ta có gì khiến người khác phải sợ hãi... " Tư Vũ đang rơi vào tình trạng sợ hãi, được Bùi Tạp Tư ôm như vậy,chợt có cảm giác cực kỳ ấm áp, cực kỳ an tâm, cô biết có anh ở đây, nhất định cô sẽ không gặp nguy hiểm! Nhất là bây giờ đang ở giữa loại người như vậy, được anh ôm vào lòng như thế, cô có cảm giác thật tuyệt vời! Lời nói của Bùi Tạp Tư dường như chỉ nói cho Tư Vũ nghe, nhưng thật ra là anh đang nói cho Tứ Lao Tử nghe, anh cũng chẳng sợ hắn, anh chỉgiả bộ một chút mà thôi! Lúc này anh xác định, thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện.Nếu không phải hiện tại anh cố gắng kiềm chế tâm tính thật vững vàng,anh đã sớm rút súng chĩa vào đầu hắn rồi ! Nét mặt của Tứ Lao Tử có phần không chịu nổi, nhưng đương nhiên hắnbiết không thể đắc tội với Bùi Tạp Tư. Đột nhiên, hắn bỏ điếu thuốc lára, lấy hai bình rượu Mao Đài 85 năm mở ra, “'Phựt...Phựt” sau đó đặtlên trên mặt bàn: "Bùi tổng, thật ra tiểu đệ vẫn luôn cực kỳ kính nể bậc đàn anh như ngài, liệu tôi có thể kết giao huynh đệ với ngài hay không?... Nếu là mệnh lệnh của đại ca, tôi ra lệnh thả người nước ngoài kiathì cũng rất hợp lẽ!" Bùi Tạp Tư thờ ơ nhìn hắn, uống rượu với loại người như thế sao? Điều nay quả thật đã quá coi thường anh ! Nhìn Bùi Tạp Tư vẫn dềnh dàng chưa động đậy, người giới thiệu lêntiếng dàn xếp, hoà giải: "Ha...Ha, Tứ ca, gần đây Bùi tổng có bệnh nênchỉ có thể ăn mà không thể uống rượu ... " Trong phòng phảng phất có một bầu không khí vô cùng quỷ dị (quỷ quái khác thường),Tư Vũ có cảm giác dường như đã có chuyện gì đó sẽ xảyra! "Tạp Tư ..." cô nhẹ nhàng gọi tên của anh! Bùi Tạp Tư quay đầu sang liếc nhìn Tư Vũ. Cuối cùng anh sợ cô sợhãi, sợ bạn trai của cô phải chịu nhiều uất ức, Bùi Tạp Tư cầm một bìnhMao Đài lên chạm vào một bình Mao Đài khác, sau đó anh nhấc bình rượulên, cực kỳ chuẩn xác, đem toàn bộ số rượu trắng đó trút vào trongbụng! Tư Vũ nhìn thấy anh uống rượu như vậy, cô kéo kéo anh đầy lo lắng:"Tạp Tư, anh đừng có uống vào - - " Bùi Tạp Tư đẩy tay Tư Vũ ra, cứ ừng ực ừng ực uống hết, sau đó anh đập mạnh bình rượu rỗng lên trên mặt bàn trà. "Được, thật hào sảng... Bùi ca, từ giờ trở đi lão đệ sẽ gọi ngài là Bùi ca, nếu sau này có vấn đề gì, ngài cứ gọi cho tiểu đệ một tiếng,chuyện gì cũng sẽ được xử lý hoàn hảo!" Tứ Lao Tử cũng ngửa cổ lên,uống hết sạch rượu ở trong bình! Sau đó, hắn hướng về phía thuộc hạ ra hiệu "Thả người ... " ********************* phân cách tuyến *********************** Bùi Tạp Tư đưa Tư Vũ rời khỏi Giải Trí thành, nơi “long xà hỗn tạp” (rồng rắn lẫn lộn),ngồi ở trong xe chờ Ryan xuất hiện! "Cảm ơn anh!" "Không cần đâu!" Bùi Tạp Tư ngồi trên ghế lái phụ, không hề quay đầu lại, cánh tay gác lên cửa sổ xe, ngoảnh mặt ra bên ngoài phun một ngụmkhói thuốc như sương mù! Tư Vũ ngồi ở dãy ghế sau trong lòng rất khổ sở:"Anh vừa mới uốngrượu nhiều như vậy, thật không tốt cho thân thể, khi về nhà anh nên uống chút trà giải rượu, hoặc là uống chút dấm chua, a..., đúng rồi, ăn táocũng tốt cho dạ dày đấy, anh nhớ ăn nhiều quả táo một chút nhé, như vậyngày mai anh mới hết khó chịu trong người!" "Về sau nói với bạn trai của em, khi nói chuyện nên mềm mỏng mộtchút, nếu là người không thể trêu vào thì không nên trêu chọc họ, bằngkhông sẽ phải mất tiền tìm người đòi lại công bằng đấy!" Nếu không, saunày cô ở bên cạnh Ryan, sẽ gặp phải rất nhiều chuyện lo lắng, sốt ruột.Bỗng nhiên, Bùi Tạp Tư buông một câu:"Việc kinh doanh của hắn cũng đãkhá nhiều năm rồi, tôi nghĩ về phương diện này chắc là hắn cũng phải cóngười chứ nhỉ?" "Thật sao?" Vẻ mặt Tư Vũ đầy mờ mịt! "Nhất định phải có chứ!" Trước kia những loại chuyện thế này chắcchắn cũng đã từng xảy ra rồi, nhất định Ryan cũng có cách giải quyết của hắn! "Tôi không biết, vừa nghe thấy chuyện này tôi đã sốt ruột rồi !" "Điều đó chứng tỏ em đã yêu thương hắn, sợ hắn bị tổn thương!" BùiTạp Tư cười nói, hiện tại trái tim của anh đã trở nên vô cảm, không còncảm giác đau đớn nữa rồi ! Nghe thấy anh nói cô yêu thương người đàn ông khác, trong lòng Tư Vũ rất khó chịu, bởi vì không đúng như vậy. Đời này cô chỉ yêu duy nhấtmột người đàn ông mà thôi, nhưng mà người đàn ông này đã khiến cô bị tổn thương đến mức không còn đủ sức để yêu, nên không dám yêu nữa màthôi."Tình cảm của anh và cô ấy phát triển ngày càng tốt chứ?" Chắc chắn là như vậy, nếu không vì sao ngày trước anh lại có thể đẩy cô ra nhưthế! Cô cảm nhận rất rõ rằng, cô cực kỳ nhớ anh... nhưng tất cả đã trởthành quá khứ, anh đã đẩy cô ra!... Không phải thân thể của cô không đủlực hấp dẫn anh, mà là anh giữ thân cho người phụ nữ khác! Bùi Tạp Tư không hề trả lời! Mà lúc này, Ryan đã được mấy người của Phủ Đầu bang đưa ra bên ngoài, hai vệ sĩ của Ryan cũng đã đến sát bên Ryan! "Tôi đi đây, cám ơn anh!" Nói xong, Tư Vũ mở cửa xe chạy vụt ra ngoài! Cô không thể không chạy đi, bởi vì cô đã khóc! "Ryan, anh có sao không?" Tư Vũ vọt tới bên người Ryan, quan sáttình hình của anh. Rõ ràng Ryan đã bị người ta đánh, bởi vì trên mặt anh có vết thương! "Bọn chúng sao lại có thể đánh anh ra thế này..." Tư Vũkhông khống chế nổi, nước mắt chảy ròng ròng... chỉ có điều, không phải cô khóc vì Ryan, cô khóc vì Bùi Tạp Tư! Vì sao ông trời luôn luôn muốn trêu chọc cô đây... Thật ra cô cựckỳ muốn được ở bên cạnh Bùi Tạp Tư, chỉ có ở bên cạnh anh cô mới có thểan tâm, mới có thể cảm thấy hơi thở mình được bình ổn! Bây giờ cô không còn cách nào lừa gạt chính mình, không còn cách nào để giận dỗi, không còn cách nào bắt buộc mình ở cùng với Ryan! Cô không thể làm bạn gái Ryan được nữa, cho dù không thể cùng sốngvới Bùi Tạp Tư, cô cũng tình nguyện để bản thân sống cô đơn một mình. Ai nói phụ nữ nhất định phải sống dựa vào nam giới, cô sống cuộc sống một mình cũng rất tốt đấy thôi! Trong lòng Tư Vũ đã quyết định, chờ lát nữa lên xe, cô sẽ ngả bài với Ryan! "Tư Vũ, anh không sao đâu...em xem, không phải là anh đã ra rồi sao? Đây là một đất nước có pháp luật bảo hộ, hơn nữa anh là nhà đầu tư nước ngoài. Ở đất nước này, tất cả các cấp lãnh đạo đều phải đảm bảo an toàn cho cuộc sống của anh, nếu không sẽ dẫn đến vấn đề rất lớn!" Ryan vẫnchưa hề biết mình đã được người nào cứu ra, cũng bởi anh không rõ tìnhhình, nên mới tin rằng pháp luật đã ra tay bảo vệ mình! "Ô! Đây chẳng phải là cô bé thư ký sao?" Lão Nhị Phủ Đầu bang lúcxế chiều hôm nay ở văn phòng của Ryan, đã từng lưu manh đùa giỡn Tư Vũ, liếm liếm môi, bộ dáng thèm thuồng đến chảy nước miếng. "Mày nói cái gì vậy?" Bạn gái của mình bị người khác vũ nhục, khôngcó một người đàn ông nào có thể nhịn được? Ryan hướng về phía người đànông đằng sau hét lên đầy tức giận. Vốn dĩ bị người khác bắt giữ, tronglòng anh đã chất đầy oán khí, nên bây giờ chỉ muốn trút hận! Đúng lúc này, hai vệ sĩ của Ryan đã xông vào... Cứ như thế ở trước cửa của Phủ Đầu bang lại xảy ra một trận đánh lộn! Đánh nhau ở trước cửa nhà người ta, làm sao Ryan có sự hỗ trợ phía sau để chiếm được lợi thế đây? Người của Phủ Đầu bang từ ba người biến thành sáu người. Hơn nữalão Nhị của Phủ Đầu bang nhìn thấy Tư Vũ liền nổi lên dục vọng. Hắn vươn cánh tay ma quỷ về phía Tư Vũ : "Cô bé, em theo ta đi, ta không thểbằng tên người nước ngoài kia,... nhưng em muốn tiền, ta cũng có, em làm bà xã của ta, hàng ngày ta đều có thể rửa chân cho em" "Đây là bạn gái của tao, mày câm miệng ngay..." Ryan tức giận quát lên, kéo Tư Vũ về phía sau mình! Lão Nhị của Phủ Đầu bang vẻ mặt khinh thường, nở nụ cười bỉ ổi nói:"Ái chà, cô bé này lúc trước không phải đã yêu thích Bùi tổng đó sao, về sau lại yêu thích mày... ha... ha, hiện tại cũng nên yêu thích tao đây, có cái gì không được nhỉ?" Đúng lúc Ryan muốn ra tay vả vào cái miệng lưu manh không biết chừng mực kia, thì có thêm ba bốn tên tiểu lâu la đã chạy tới vây chặt Ryan! Ryan cũng có chút công phu, bắt đầu đối phó với mấy tên tiểu tử! Mà lúc này lão Nhị Phủ Đầu bang, lập tức ôm lấy Tư Vũ: "Cô bé, đicùng anh, nhất định anh sẽ làm cho em một bước lên trời, mặc hàng hiệu,đi du lịch, em muốn thế nào, anh đây đều theo em, làm phụ nữ của anhnhé?" "Buông tôi ra , tôi không phải là cái loại phụ nữ ấy, ông buôngtôi ra !" Tư Vũ cầm lấy chiếc ba lô đập vào đầu của đối phương! "Ôi, em đập vỡ đầu anh đi, anh bị em nện lại thấy cực kỳ thoải máiđấy... hì... hì, bây giờ em đập đầu anh như thế nào, lát nữa anh sẽ đụccái lỗ nhỏ của em như thế!" Lão Nhị của Phủ Đầu bang buông lời khôngđứng đắn , hì ... hì, chỉ cần dùng miệng chiếm tiện nghi của cô nàngnày, cả người hắn thật là sảng khoái...! Tiếp theo, hắn liền kéo thân thể Tư Vũ đi về phía cửa sau của Giải Trí thành ! "Không, ông buông tôi ra ...” Tư Vũ cảm thấy có sự nguy hiểm! Bùi Tạp Tư đã lái xe đi xa, bỗng nhiên phát hiện ra có điểm gì đókhông thích hợp. Vì sao xe của Ryan vẫn chưa ra tới đây? Vẫn còn ở lạicái nơi ấy làm gì mà không đi cho nhanh, chẳng lẽ còn muốn qua đêm ở đó sao? Lập tức, anh quay đầu xe, nhanh chóng chạy ngược trở lại...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]