“Chết tiệt, em nói cái gì?” Bùi Tạp Tư quay đầu nhìn Tư Vũ, trong lòng buồn bực lên tiếng chất vấn cô.
“Tôi nói rằng tôi bằng lòng!” Tư Vũ kiên định bước lên vài bước cố ý khiêu khích anh. “Tôi căm ghét anh, ghê tởm anh đến cực điểm, nếu như mỗi ngày đều bị nhốt ở đây, mỗi ngày đều phải hít thở loại không khí ngột ngạt này làm tôi muốn nôn thì chi bằng bây giờ tôi tình nguyện để anh ức hiếp tôi, để anh sỉ nhục tôi một lần để có thể đổi lấy cơ hội được thoải mái sau này!”
Lòng tự trọng của Bùi Tạp Tư thực sự bị đả kích nặng nề khi nghe những lời nói này của Tư Vũ, đồng thời nỗi hoang mang sợ hãi trong lòng càng dâng cao, nhất là khi cô nói 4 chữ “buồn nôn, ghê tởm”.
“Anh thật sự làm cho em cảm thấy ghê tởm đến như vậy sao?” Bùi Tạp Tư tâm tình hoang mang hỏi Tư Vũ.
Hai mắt Tư Vũ lập tức ửng đỏ, mơ hồ nhìn anh qua làn nước trong suốt nơi khóe mắt. “Chính anh tự nói xem? Sau khi anh chạm vào người phụ nữ khác thì anh lấy tư cách gì chạm vào tôi?”
“Anh---“
“Hu hu –“ Cô hầu như không thể khống chế được tâm trạng ủy khuất nữa khóc nức nở, Tư Vũ nhắm chặt mắt lại,tựa không muốn đối diện với những “vết thương” trong lòng nữa. “Tôi đã cho anh một cơ hội, tôi đã từng một lần bằng lòng “mắt nhắm mắt mở”, chẳng lẽ anh không biết sao? Anh vì sao không biết quý trọng tôi, anh nghĩ rằng tôi dễ dàng tha thứ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537694/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.