Bùi Tạp Tư nói rất hợp tình hợp lý, làm cho Lạc Tư Vũ bắt đầu tức giận, dựa vào đâu mà Bùi Tạp Tư làm ra vẻ giữa bọn họ chẳng có chuyện gì phát sinh trước đó cả. Có phải anh tìm lầm người rồi không? Đáng ra phải là Diệp Chức Nhân đi cùng anh mới đúng? “Tối hôm nay tôi tăng ca, không có thời gian!” Lạc Tư Vũ cố gắng trấn tĩnh giọng nói của mình, nhưng sự thật trong lòng của cô run rẩy khi nghe giọng của Bùi Tạp Tư. Mà cảm xúc của cô bị chi phối vì cuộc điện thoại bất thình lình của anh gọi tới.
“Thật là không có thời gian sao? Hay em vẫn muốn cự tuyệt anh vì nghĩ anh chỉ nói cho lấy lệ?" Tiếng nói trầm của Bùi Tạp Tư mang chút sủng nịnh, thật ra từ sớm anh đã lường trước được tình huống cô sẽ cự tuyệt mình.
“Có thể là thật cũng có thể là cái cớ, chuyện này hẳn không quan trọng?” Lạc Tư Vũ lại nổi giận vì anh cứ luôn tự cho mình là đúng.
Bùi Tạp Tư lập tức bỏ đi giọng nói phớt đời của mình mà thay vào đó là một giọng nghiêm túc: “Lạc Tư Vũ, thật sự là tối nay anh cần em theo giúp anh tham dự, anh biết em hiện tại đang hận anh….“
“Tôi không có hận anh…” Lạc Tư Vũ lập tức phản bác lại cắt ngang lời Bùi Tạp Tư, giọng nói rất nhanh.
“Tôi đối với anh bây giờ không hận cũng không còn yêu!” Cô nói rất cứng rắn. Thật sự không còn thương anh sao? Nếu đúng như lời nói ra là không thương thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537687/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.