“Tôi đã lãng phí mười năm rồi, hiện giờ thật sự mà nói thời gian đối với tôi rất quý giá!” Lời nói Tư Vũ khéo léo nói, ngầm xác định ý của Bùi Tạp Tư.
Đầu óc Bùi Tạp Tư rất thông minh và nhạy bén, tư duy nhanh thì sao lại không hiểu được ý tứ trong lời nói của Tư Vũ, điều này có nghĩa rằng, cả việc trả thù anh cô cũng không muốn. Chuyện này làm anh ngày càng trở nên hoảng loạn.
“Nếu hôm nay anh có thời gian thì chúng ta đến Cục Dân Chính được không?” Tư Vũ tiếp tục truy vấn đề tài cũ, thật khó khăn vất vả anh mới gọi điện thoại cho cô cho nên cô nhất định nắm lấy cơ hội này mà không lãng phí bỏ qua. Nếu đã xác định được thời gian thì cô cũng phải xin nghỉ phép .
“Tối hôm nay chúng ta gặp nhau bàn tiếp được không?” Bùi Tạp Tư thật sự muốn gặp mặt Tư Vũ, vì chỉ khi nhìn thấy cô thì anh mới nắm bắt được cơ hội năn nỉ xin cô tha thứ cho mình không phải sao?
“Bàn về chuyện ly hôn sao?” Giọng nói Tư Vũ nhẹ nhàng vang lên.
“Đúng!” Bùi Tạp Tư theo phản xạ đáp bữa, anh sợ rằng hiện giờ nếu không nói về vấn đề ly hôn thì Tư Vũ nhất định không chịu ra gặp anh.
“Nếu nói về thời điểm ly hôn thì tôi nghĩ chúng ta nói qua điện thoại cũng tốt, không nhất thiết phải gặp nhau bên ngoài!”
“Sao vậy? Ngay cả một lát cũng không muốn gặp anh sao?” Bùi Tạp Tư tức giận la to, lời đề nghị ly hôn của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537683/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.