Không, mình không có giết người, không giết cô ta!
Đầu óc cô trở nên trống rỗng, sau đó không ngừng nói với người cảnh sát đang định bắt cô về đồn!
"Cô chủ, cô hãy nghe tôi nói. Bây giờ cô đang có thai, không được kích động, đau lòng hay sợ hãi. Tất cả mọi tâm trạng của cô đều có thể ảnh hưởng đến đứa trẻ trong bụng, hiểu không?" Bà Vương vòng tay ôm chặt Vũ Nghê vào lòng, nhẹ nhàng vỗ vai cô an ủi!
Trời ạ, sắc mặt trắng nhợt của cô chủ thật dọa bà!
Bà Vương lo lắng đến rơm rớm nước mắt, cô chủ là một người phụ nữ vô cùng tốt, tại sao cảnh sát có thể cho rằng cô ấy là kẻ tình nghi giết người? Tuy đây chỉ là nghi ngờ, nhưng điều này cũng làm vấy bẩn danh dự cô chủ, bà thật sự rất đau lòng! Nếu không phải sợ làm ảnh hưởng tới cô chủ, một bà già như bà cũng muốn đánh bay đám cảnh sát này. Không, phải là lấy cây gậy gỗ đánh đuổi từng tên cảnh sát ra khỏi ngôi nhà này.
"Đám cảnh sát các người đang làm gì vậy? Chuyện còn chưa rõ trắng đen, các người dám ở đây khoa chân múa tay? Tranh cãi phỉ bám vu oan cho cô chủ chúng tôi? Nói cho các người biết, chuyện này nhất định chưa xong đâu, đến lúc đó cậu chủ nhất định sẽ tới kiện các người, khiến cho các người bị đuổi việc, nằm nhà chết đói! Chính phủ giao cho các người chút quyền hành, các người đã không biết trời cao đất rộng! Muốn làm công bộc của nhân dân, trước hết các người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537596/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.