"Ư . . . m ——" Mím chặt cánh môi , chậm rãi rên rỉ , âm thanh càng lúc càng nhỏ , như sợ người khác nghe thấy .
"A . . . . Ừ . . . . ."
Lạc Ngạo Thực trắng trợn kêu lên , bộ dạng như con sư tử , ngông cuồng tuyên bố lãnh địa . Hành động ấy khiến cô vội vàng mút chặt môi anh , bao nhiêu hơi thở mạnh mẽ của anh cô đều nuốt trọn .
Anh há mồm , tiếp nhận chiếc lưỡi đang tiến vào , bọn họ cùng nhau dây dưa , hưởng thụ cảm giác mãnh liệt .
Động tác thành thạo khiến người bên dưới di chuyển theo từng nhịp điệu của mình , thuận tay anh còn giúp cô dựa người chống đỡ trên cây , hai bàn tay to cơ hồ vuốt ve da thịt trắng mịn . Tốc độ va chạm ngày một càng nhanh , thúc đẩy quá trình hòa quyện của hai cơ thể , không gian tĩnh mịch vang lên âm thanh 'sụt sịt'
~"Nhẹ một chút . . . . . ." Nhỏ giọng khuyến cáo người đối diện . "Em nghe được dường như có người đi tới !"
Tiếng bước chân từ xa truyền đến thật gần ——
Lạc Ngạo Thực cũng nhận ra được , anh liền kiềm hãm động tác , chậm rãi đung đưa thân dưới
Vũ Nghê khẩn trương đến độ không dám động đậy , rất sợ người khác bắt gặp
Tiếng bước chân ngày càng to , đi ngang qua vị trí bọn họ , hướng về một phía khác .
"Phù , thật may quá . . . ." Vũ Nghê thở hổn hển , cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537525/chuong-249.html