"Ha ha. . . . . ." Vũ Nghê vui vẻ cười thành tiếng , bởi vì cô phát hiện thêm bộ mặt đáng yêu của anh . Sau đó cô gọi phục vụ tới , gọi thêm mấy món không cay để anh ăn đỡ .
"Vợ mình thật chu đáo !" Người ngồi bên cạnh không quên khen ngợi .
"Hì hì , biết em tốt là được rồi !" Từ khi có anh ở bên , cô càng hạnh phúc hơn . Mong là ông trời sẽ phù hộ họ , hạnh phúc mãi mãi không thể rời xa .
"Ừ , để tỏ lòng biết ơn , cuối tuần này chúng ta cùng đi nghỉ phép , đến Phần Lan trượt tuyết , em thấy thế nào ——"
"Phần Lan ?! Thứ năm tuần sau cũng ngay ngày lễ giáng sinh. . . . . ." Vũ Nghê vui mừng mở to mắt . "Chúng ta đi thăm ông già Noel sao ?!"
"Ừm hửm , trong túi của ông ấy không phải có rất nhiều quà hay sao ?!" Chau mày , nhìn vào gương mặt đang tủm tỉm cười
". . . . . . Em muốn dẫn Lạc Dật và Hoan Hoan cùng đi !"
"Không được , chỉ anh và em !" Biểu tình ích kỷ nổi lên , rõ ràng muốn tạo một thế giới riêng giữa hai người . "Đừng quên rằng bọn chúng còn phải đi học !"
"Nếu chúng ta không ở nhà , vậy bọn nhỏ thì sao ?!" Vũ Nghê không yên tâm hỏi
"Ừ , những việc này anh đều chuẩn bị hết rồi , sẽ nhờ người chăm sóc bọn nhỏ , vả lại gần sắp thi rồi , không tiện đi theo !"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537516/chuong-240.html