Càng đến gần phòng Tư Vũ , tiếng động mờ ám càng lớn dần , thậm chí có thể nghe được tiếng bú mút , lâu lâu lại tạo nên âm thanh ‘phụp phịt’ ——
Vũ Nghê không những đỏ mặt mà toàn thân còn nóng rang lên . Trời ạ , cô cũng biết là Tư Vũ và Bùi Tạp Tư có quan hệ mập mờ , nhưng không nghĩ tới bọn họ tiến triển đến bước này .
”Chết tiệt . . . . . .” Lạc Ngạo Thực hét nhẹ , chuẩn bị đạp cửa . . .
“Đừng. . . . . . anh không được làm vậy . Hành động thế này , dè chừng tổn thương đến Tư Vũ , làm sao cô ấy có thể chịu nổi . . . . .” Vũ Nghê dùng sức ôm Lạc Ngạo Thực , trấn an anh
“Vậy thì để mặc tên khốn kia chèn ép Tư Vũ ?!” Anh cũng không dám lớn tiếng . Tầng hai còn có Lạc Dật và Hoan Hoan , nếu làm to chuyện , bọn nhỏ tỉnh dậy , dẫn đến mất mặt .
Mặt của Vũ Nghê đỏ hơn , nhíu mày , dùng sức kéo thân thể anh , nhỏ giọng nói ra suy nghĩ của mình :”Em cảm nhận được . . . . . . Hình như Tư Vũ cũng tự nguyện !”
“Shit , em điên rồi sao , nói lung tung gì đấy ?! Chẳng lẽ em còn không rõ , trong phòng xảy ra chuyện gì ?!” Sắc mặt của anh giận đến đỏ bừng , bộ dạng mất khống chế , hiếm khi thấy biểu hiện này của anh .
Có thể thấy được , anh rất thương yêu cô em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537496/chuong-220.html