Vũ Nghê và Lạc Ngạo Thực nghe được tiếng kêu của Hoan Hoan , lập tức dừng lại động tác .
Hai người vừa chạy tới ngưỡng cửa , vừa sửa sang lại quần áo xốc xếch
Khi bọn họ kéo cửa phòng ra , thấy được cảnh tượng Hoan Hoan dùng chiếc khăn lông lớn quấn quanh người , hoang mang sợ hãi muốn nắm tay vặn cửa :”Oa . . . oa . . . . Mẹ ơi . . . . cô Tư Vũ tự nhiên nhìn con la lối um sùm . . . . . .” Hoan Hoan sợ đến mức chạy ra sau lưng Vũ Nghê và Lạc Ngạo Thực , toàn thân hoàn toàn không nhúc nhích , sau đó chợt la lên !
“A . . . ” Tư Vũ mở mắt thật to nhìn Hoan Hoan , cái điệu bộ này khiến người ta sợ hãi vô cùng !
“Tư Vũ , đừng kích động , ngoan , đừng la nữa ——” Lạc Ngạo Thực tiến lên ôm lấy em gái , không ngừng vuốt sau lưng .
“A . . . Anh . . .” Toàn thân cô run rẩy , hơi thở dồn dập , biểu tình không cách nào bình tĩnh . Cô muốn nói cho mọi người biết , cô phát hiện ra rất nhiều chuyện , nhưng mà không thể nói thành lời . Không ai có thể hiểu cô , tại sao không có người nào hiểu ý của cô ?!
Không được , cô muốn lột khăn tắm trên người của Hoan Hoan xuống , muốn anh trai thấy được cái bớt màu đỏ ở mông Hoan Hoan . Không biết sức mạnh từ đâu tới , Tư Vũ dùng sức đẩy anh trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537493/chuong-217.html