Anh không chủ động xuống xe , cô tự thân một mình mở cửa xe ngồi vào
Một tay anh khoác lên cửa sổ , ngón giữa còn kẹp một điếu thuốc hút dỡ . Thấy Vũ Nghê ngồi vào , Lạc Ngạo Thực quay đầu ngưng mắt nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp
Một hương thơm mang đậm mùi vị thuốc lá , nhè nhẹ phà vào chiếc cổ trắng ngần :"Hửm , bạn của em đã tỉnh rồi sao ?!"
"Vâng !" Vũ Nghê gật đầu một cái . "Cám ơn anh đã hiến máu cho cô ấy . Thân thể anh bây giờ thế nào ?! Có khó chịu chỗ nào ?! Đầu có choáng váng hay không ?!"
"Trước đó hơi mệt , giờ thì tốt rồi !" Anh đem thuốc lá đưa lên khóe miệng , hút vào một ngụm lớn , tầm mắt chưa bao giờ rời khỏi gương mặt kia . Tròng mắt hẹp dài nổi bật dưới ánh đèn màu , phảng phất vẻ đẹp rạng ngời , dễ đầu độc lòng người
Trong đầu của cô có chút bối rối , hô hấp trở nên lộn xộn :"Anh. . . . . . Anh muốn cùng em nói chuyện gì về Lạc Dật ?!" Cô cố gắng xóa tan ngượng ngùng , sau đó liền đổi chủ đề
Có lẽ là do anh ta giúp đỡ Quan Tĩnh , nên cô đã giảm đi ác cảm với anh rất nhiều
Lạc Ngạo Thực bỏ mẫu thuốc lá vào trong gạt tàn , dập tắt , sau đó khởi động xe :"Theo anh ăn bữa ăn tối , rồi chúng ta nói chuyện sau . Vả lại , em cũng chưa ăn gì !"
"Vậy . . . vậy đến khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537430/chuong-154.html