"Thân thể thế này , cô . . . . . . cô còn muốn quay hình sao ?!" Chủ nhiệm đi tới , hoảng hồn nhìn Vũ Nghê , chần chờ hỏi.
"Đúng vậy" Vũ Nghê ngẩng đầu lên , từng bước tới chỗ Diêu Hân , tròng mắt tức giận :"Không việc gì có thể ngăn cản nổi tôi , cho dù là bị người khác cố ý hãm hại , tôi cũng sẽ không để yên cho họ . Phiền cô về đúng vị trí của mình , không cần ra tay giúp đỡ !"
Dứt lời , cô buông đôi guốc đang cầm trên tay , bùn sình dơ bẩn văng lên , trúng ngay chiếc váy công sở hàng hiệu kia
"Chậc . . . . . . Thật xin lỗi !" Vũ Nghê giả vờ áy náy , nhưng ánh mắt trở nên sắc bén
"Chị . . . . ." Diêu Hân hoảng sợ đến nổi phản ứng không kịp , nửa người dưới lấm lét bùn dơ , trên mặt như một con ngốc . . . . . .
"Cô tính chơi tôi ?!"
Vũ Nghê lớn tiếng hỏi , thanh âm rung động cả phòng quay hình . Người trợ lý đứng gần vô cùng khiếp sợ , hắn nhanh tay đẩy đẩy Diêu Hân :"Còn không mau xuống đây !"
Bị giọng điệu hung hăng lấn át , Diêu Hân tựa như kẻ ngốc , sau đó bị trợ lý trực tiếp kéo đi
"Làm sao cô đến được đây ?!"
Vũ Nghê đưa tay ngăn lại tò mò của chủ nhiệm "Chúng ta nói chuyện sau"
Cô dùng khăn giấy lau sạch đôi tay , sau đó đạo diễn hô lên :"Năm , bốn , ba , hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537403/chuong-127.html