"Phó Hoan Hoan , Phó Hoan Hoan ?! Kỳ lạ nha , nghe sơ cứ tưởng đổi tên , cậu cũng thật lợi hại , đem sửa lại họ của mình ?!" Lạc Dật đưa tay lên bàn , suy tư , nhìn người ngồi bên cạnh , nhỏ giọng hỏi.
"Không được phép nói chuyện trong lớp học , tập trung nghe giảng bài !" Phó Hoan Hoan chau mũi , liếc Lạc Dật một cái , thúc giục nói.
"Bài học này đã học qua rồi , chỉ có mấy đứa ngốc mới học hoài không hiểu , để cho giáo viên cứ phải dạy đi dạy lại . Cậu cũng vậy còn gì , nghe giảng chi nữa , thật lãng phí thời gian"
Điều Lạc Dật nói ra hoàn toàn không sai , những đề thi kiểu này này đều đã biết làm . Đề thi trắc nghiệm ngày hôm qua , cậu bé và Hoan Hoan đều được điểm cao nhất . Chính vì những bạn học khác có số điểm không tốt , thế nên giáo viên mới phải giảng lại
"Nhưng cậu cũng không được nói chuyện , không cần phải kéo tớ theo vậy chứ !" Gương mặt Phó Hoan Hoan hiện lên uất ức , thật ra thì cô bé cũng đang rất muốn nói về cuộc sống hiện tại của mình , nói về nhà cửa và người mẹ mới . Chỉ là bây giờ vẫn còn đang trong lớp , cô bé phải kìm lòng dữ lắm , nên tâm tình tương đối khó chịu
"Hì hì , chúng ta có thể viết lên giấy , giáo viên còn lâu mới phát hiện ~!" Lạc Dật thông minh đương nhiên sẽ nghĩ ra cách , các bạn nhỏ bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537395/chuong-119.html