Một tháng trôi qua , khu vực miền Bắc đã bước sang buổi sáng của mùa thu , nhiệt độ buổi tối rất thấp . Chân đạp trên sàn nhà vẫn có cảm giác lành lạnh . Đêm qua chính vì cô không chịu nổi giá rét , cuối cùng cũng phải lấy ra đôi dép bông vải mang vào
Cảm thấy rất thoải mái , thật ấm áp , đồng thời cũng nhắc nhở cô nhớ rõ , đã một một tháng hơn , con người đó không hề xuất hiện.
Lần này , anh ta hoàn toàn biến mất . . .(LNT tại sao biến mất , chuyện vui còn phía sau )
"Gần đây so với những đài truyền hình khác , công ty chúng ta phát triển khá mạnh . Tỉ lệ người xem tivi đều thuộc thứ hạng cao nhất . Tuy nhiên , mọi người đừng vì thế mà ngủ quên trong chiến thắng , phải cố gắng nỗ lực hết mình cho các kế hoạch sắp tới . Để có những bản tin nổi trội , chúng ta cần nâng cao năng suất làm việc , ít nhất phải kiên trì ba tháng nữa , đến cuối năm nay , thế nào cũng thành công mỹ mãn !"
Giám đốc phụ trách tin tức phát biểu với ý tưởng khích lệ , đồng thời mang Vũ Nghê thu hồi suy nghĩ trước đó
"Thành tích của Vũ Nghê vẫn luôn ổn định , tỉ lệ người xem ngày càng tăng cao , chuyện này ai ai cũng biết , tôi không cần phải khen ngợi nhiều nữa . Đặc biệt hôm nay tôi muốn nhắc tới Diêu Hân —— người kiêm nhiệm bản tin buổi trưa !"
Lời vừa ra khỏi miệng ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537388/chuong-112.html