Khi Quan Tĩnh ngã nhào người vào Lạc Ngạo Thực , một sức mạnh bất ngờ làm Vũ Nghê phải nhích qua một bên
"Lạc tổng , ly rượu này anh phải uống hết !" Quan Tĩnh đem ly rượu đưa đến khóe miệng Lạc Ngạo Thực , toàn thân ngồi trên người hắn , động tác cả hai tương đối thân mật.
"Ha ha , người đẹp mời rượu , làm sao tôi lại không uống !" Lạc Ngạo Thực khẽ mở ra môi mỏng , thưởng thức rượu vang
Nhìn hành đông mập mờ của bọn họ , thật chịu không nổi , khiến Vũ Nghê không kìm được tức giận , cô đứng lên rôi nói "Thật xin lỗi , mọi người cứ ở lại , tôi hơi mệt , muốn về nhà nghỉ ngơi !"
"Vũ Nghê , ở chơi một lát đi . Đợi tý nữa chúng ta cùng nhau về nhà !" Quan Tĩnh chưa hiểu vấn đề để cái ly xuống
Nhìn biểu tình ‘vô tội’ của bạn tốt , Vũ Nghê càng thêm giận bản thân , cô sao phải uất ức so đo với Quan Tĩnh chứ , đều do người đàn ông kia cả
Sau khi suy nghĩ thông suốt mọi việc , Vũ Nghê mới miễn cưỡng lộ ra nụ cười , giọng nói chậm lại "Mọi người cứ ở lại đây vui chơi đi , thật sự trong người có chút khó chịu !"
"Vũ Nghê , vậy để anh đưa em về !" Tưởng Vũ Hàng đứng dậy mà nói
Giờ phút này ai cô cũng chẳng muốn gặp cả , thế nên người nào đó trực tiếp từ chối "Không cần đâu anh , đừng vì chuyện của em mà làm mất vui với mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537377/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.