Hoàng Minh Nguyệt cầm chi phiếu , hưng phấn hôn lên gò má của Lạc Ngạo Thực
Ngồi ở bàn ăn , Lạc Ngạo Thực cũng không đẩy nàng ra , trên mặt ra vẻ cưng chìu cười ."Chỉ cần em thích là tốt rồi !"
Hoàng Minh Nguyệt ngồi trở lại vị trí của mình , Khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một chút đau khổ, giọng nói run rẩy :"Anh à , không phải muốn cười nhạo em chứ . Không phải là em thích số tiền này , mà quả thật là nó quá nhiều để có thể trợ giúp em . Thế này thì em chẳng cần phải xin tiền của cha em nữa . Anh sẽ không biết là người bình thường như chúng tôi kiếm tiền khó khăn cỡ nào đâu !"
"À ?!"
"Em cũng không phải là trụy lạc nên mới tìm đến nơi này , em chỉ muốn cha của mình sẽ không còn cực khổ nữa , tuổi tác của ông ấy cũng đã lớn"
"Em thật là một cô gái rất hiểu chuyện" Lạc Ngạo Thực uống xong một hớp cà phê rồi nói
"Cám ơn anh đã không xem thường em !" Hoàng Minh Nguyệt lệ rơi đầy mặt nói.
Vũ Nghê đi tới trước bàn ăn vừa lúc thấy một màn như vậy . Lạc Ngạo Thực ra vẻ chua xót nhìn vẻ mặt đáng thương của Hoàng Minh Nguyệt . Anh à ?! Thật là nhanh , trước không phải gọi là anh rể ?!
"Chị à , sớm vậy ?! Nhanh ngồi xuống đây cùng nhau ăn điểm tâm đi , cũng không biết chị có thích hay không!" Hoàng Minh Nguyệt vội vàng đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537296/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.