Chương trước
Chương sau
Ngoài trừ thời gian làm việc ở công ti , hầu hết những lúc ở nhà , Tề Hạo đều bám dính lấy Tình Tuyết , lấy cớ để bồi dưỡng tình cảm , Tề Thiên Linh nhiều lần muốn tìm chị dâu tâm sự đều bị anh trai trừng mắt đá ra khỏi phòng. Đúng là đồ anh trai keo kiệt trọng sắc kinh em , làm như sợ cô cướp mất chị dâu không bằng .

Mặc một bộ đồ đen cá tính , Thiên Linh lái xe đến quán bar nổi tiếng nhất thành phố Z để giải sầu , vừa bước vào , cô đã khiến nhiều ánh nhìn hướng đến , nhưng Tề Thiên Linh chỉ ngồi vào quầy bar gọi một ly rượu mạnh . Vì không muốn anh trai và chị dâu phải lo lắng , cô luôn cố tỏ ra vui vẻ , nhưng trong lòng thực sự vô cùng chua xót , tên bạn trai kia là mối tình đầu của cô , cô nghĩ rằng hắn thực lòng yêu cô , nhưng lại chỉ vì tiền tài của gia đình cô , uống cạn ly rượu , Thiên Linh không nhịn được gục xuống bàn khóc .

Bỗng một chiếc khăn đưa đến bên cạnh cô :

- " Xem ra Tề Hạo không chăm sóc em gái chu đáo thì phải ?"

Giọng nói trầm thấp , dễ nghe của một người đàn ông truyền đến khiến Tề Thiên Linh nâng khuôn mặt đẫm lệ lên nhìn , người trước mặt là một nam nhân cao lớn , khuôn mặt tuấn tú không kém gì anh trai cô , cả người tỏa ra hơi thở lạnh lùng , thành thục , Thiên Linh nhìn người này hình như ó chút ấn tượng .

Sau một hồi suy nghĩ , cuối cùng cô cũng nhận ra anh ta chính là người từng theo đuổi chị dâu cô , tên là Ngô gì đó :

- " Tôi làm sao mắc mớ gì đến anh , buồn thì không được khóc sao ? Nhà nước cấm chắc!"

Tâm trạng đang tồi tệ khiến Tề Thiên Linh không thèm để ý đếu Ngô Tử Kì mà tiếp tục uống rượu . Khẽ nâng mắt kính , Ngô Tử Kì khẽ nheo mắt đánh giá cô gái trước mặt , tuy rằng thái độ có chút khó chịu nhưng lại không giống như một đại tiểu thư kênh kiệu.

Mặc dù Tề Hạo là người cướp mất tiểu Tuyết nhưng anh cũng không vì thế mà sinh ác ý với em gái anh ta , huống chi anh cũng đã quyết định chúc phúc cho họ , chỉ cần Tiểu Tuyết được hạnh phúc , anh chấp nhận buông tay để cô đến bên người đàn ông khác .

Kéo chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống , Ngô Tử Kì cũng gọi một ly rượu mạnh giống Thiên Linh :

- " Sao anh lại ngồi đây ?"

Thiên Linh nhíu mày nhìn người đàn ông bên cạnh :

- " Tôi cũng có tâm sự nên muốn uống rượu , thế nào , không được sao ?"

- " Một tổng giám đốc cao cao tại thượng thì có chuyện gì mà buồn chứ "

- " Cô quên mất chính anh cô đã cướp mất người mà tôi yêu suốt 10 năm sao , tâm trạng tôi hiện giờ gọi là thất tình cũng không sai "

- " Ha ha tôi cũng vừa bị một tên đàn ông chết tiệt cắm sừng , tôi và anh cùng uống cạn ly xem như vì đồng cảnh ngộ "

Nói rồi Tề Thiên Linh lại uống cạn ly rượu , Ngô Tử Kì nhìn thấy giọng điệu hào sảng của cô cũng uống hết ly rượu trong tay , có một người uống rượu cùng cũng không tệ .

Hai người uống đã gần hết 4 chai rượu bắt đầu có dấu hiệu say:

- " Anh nói xem , tại sao anh ta không yêu tôi lại yêu tiền của tôi chứ , tiền đẹp hơn tôi sao ? hả ?"

- " Tiền tất nhiên không đẹp hơn cô nhưng nó không hung dữ như cô , cô thấy tôi có điểm nào không tốt bằng anh trai cô , vậy mà 10 năm tôi theo đuổi không bằng một thời gian ngắn anh trai cô gặp tiểu Tuyết "

- " Mặc dù anh trai tôi vừa bá đạo , vừa keo kiệt lòng dạ ác một chút nhưng tôi tin chắc anh ấy yêu chị dâu không kém gì anh đâu "

- " Như thế thì tốt , nếu anh ta dám đối xử không tốt với tiểu Tuyết , tôi sẽ đem tiểu Tuyết đi"

- " Không nói đến mấy chuyện buồn này nữa , uống tiếp đi "

Không biết uống thêm bao nhiêu trai rượu , hai người say xỉn bắt một chiếc taxi , đi đến khách sạn gần đó thuê một phòng .

Sáng hôm sau ,

- " Ưm ...đau đầu quá đi mất ...anh hai mà biết không bị mắng mới lạ "

Tề Thiên Linh ôm đầu rời khỏi giường , đột nhiên chạm vào thứ gì đó mềm mềm ấm ấm bên cạnh khiến cô bừng tỉnh , nhìn sang thấy một khuôn mặt tuấn mĩ đang ngủ say :

- " Aaaaaa... "

Một tiếng hét vang vọng khắp căn phòng , Ngô Tử Kì bị tiếng hét làm cho tỉnh dậy :

- " Cô bị điên hả ...mới sáng sớm đã la hét om sòm "

- " Anh...anh sao anh lại ở trong này ...hôm qua...chúng ta...cái đó "

- " Hôm qua cả tôi và cô đều say , mà tôi hỏi kiểu gì cô cũng không nhớ địa chỉ nhà mình nên tôi đưa cô đến đây nghỉ ngơi chứ sao , tôi đã đụng đến cô đâu mà hét lên như heo cắt tiết vậy ?"

- " Ra...ra là vậy , thực xin lỗi đã làm phiền anh , tôi...tôi có lẽ nên trở về trước khi anh hai cho người đi tìm thì hơn "

- " Tôi sẽ gọi taxi giúp cô "

- " Cảm ơn anh , chúng ta có thể trở thành bằng hữu không ?"

- " Có một người bằng hữu tính cách hào sảng như cô , tôi rất vui , vậy từ giờ chúng ta sẽ là bằng hữu , cô nếu như có khó khăn gì tôi nhất định sẽ giúp "

Ngô Tử Kì nghe Tề Thiên Linh đề nghị cũng thỏa mái đáp ứng , ở bên cạnh cô anh cảm thấy không hề gò bó mà vô cùng thoải mái nói những khó chịu trong lòng , làm bằng hữu với cô bé này cũng không có gì là không thể .

Tề Thiên Linh nhận được câu trả lời như mong muốn liền vui vẻ trở về , vừa bước chân vào nhà cô đã tảng băng đè trúng người :

- " Tề Thiên Linh hôm qua em đi đâu không về nhà , mau khai báo rõ ràng cho anh "

- " Em...em ... hôm qua em đến quán bar uống chút rượu , sau đó...sau đó ...à đúng rồi , em gặp một người bạn đã ngủ tạm nhà cô ấy , em đã nhắn tin cho chị dâu rồi , phải không chị dâu ?"

Thiên Linh vừa nói , vừa đưa ánh mắt cầu cứu về phía Tình Tuyết , Tình Tuyết đoán cô nhóc kia có điều gì không thể nói với Tề Hạo nên đành nói giúp :

- " Sáng nay em mới đọc tin nhắn của Linh Linh , đúng là em ấy có xin ngủ nhà bạn , anh đừng tức giận nữa , mau chuẩn bị đi làm thôi "

- " Hừ , tha cho em lần này , nếu để anh biết được em gây ra chuyện gì thì ..."

- " Em biết rồi mà , anh mau đi làm đi "

- " Hừ "

Tề Hạo vừa lên lầu , Tình Tuyết đã kéo tay Thiên Linh vào phòng mình :

- " Linh Linh , em có gì muốn nói với chị không ?"

Biết không thể giấu được chị dâu nên Thiên Linh đành đem sự việc hôm qua kể lại, Tình Tuyết nghe xong, khẽ cốc đầu Thiên Linh một cái :

- " Con bé này may mà người hôm qua là Ngô học trưởng , nếu không may gặp phải kẻ xấu , em định tính sao ?"

- " Ui da , em vẫn bình an vô sự mà chị , nhưng tại sao chị lại tín nhiệm Ngô Tử Kì như vậy , anh ta đáng tin cậy như vậy sao ?"

- " Thật ra Ngô học trưởng là một người rất tốt , đáng để dựa vào , nếu không gặp anh em có lẽ chị đã đến với Ngô học trưởng rồi "

- " Vậy em và anh ta trở thành bằng hữu không phải rất tốt sao , em chỉ sợ để anh hai biết được lại nổi giận thôi , dù sao cũng từng là tình địch mà "

- " không sao chị giúp em giữ bí mật, như thế là chị bớt lo rồi "

Nhìn khuôn mặt lo lắng của Thiên Linh , Tình Tuyết chỉ đành giúp cô nhóc giữ bí mật , cô tin rằng Ngô học trưởng sẽ không vì giao hảo với Tề Hạo không tốt mà tổn thương Linh Linh .

Sau đó Tình Tuyết cùng Tề Hạo đến công ti , để lại Tề Thiên Linh ở nhà vui vẻ xem ti vi , có lẽ cô đã quên tối qua cô còn đau khổ vì một người đàn ông, thực chất, không phải Tề Thiên Linh quên mà là vì cô cho rằng bản thân không nên yếu đuối vì một kẻ không đáng , cũng nhờ sự việc lần này mà cô lại kết thêm được một người bằng hữu tốt.

Coi như trong cái rủi có cái may đi, nếu không phải người chị dâu yêu là anh hai cô thì có lẽ cô đã giúp Ngô Tử Kì tính kế giành người đẹp rồi , thật đáng tiếc a .

Ở tập đoàn Thái Khương , Ngô tổng của chúng ta cũng đang cẩn thận suy nghĩ về việc mình nhanh chóng đồng ý kết giao cùng cô bé kia , có lẽ bản thân anh quá lâu không có bạn bè bên cạnh nên cấp thiết cần có người chia sẻ tâm sự.

Đúng lúc này , chuông điện thoại di động vang lên :

- " Alo , con nghe đây ba "

Đầu dây bên kia đáp lại là tiếng một người đàn ông có lẽ đã sắp qua tuổi trung niên :

- " Tử Kì , công việc ở công ti vẫn ổn thỏa chứ ?"

- " Vâng tất cả đều tốt thưa ba , ba có gì muốn dặn dò con sao ?"

- " Thật ra là việc kết hôn của con , ta đã lớn tuổi rồi , chỉ muốn nhìn con kết hôn sinh con trước khi nhắm mắt , lần này ta đã sắp xếp buổi xem mắt cho con rồi , không cho phép con từ chối "

- " Con vẫn chưa tính đến chuyên kết hôn thưa ba , nhưng con sẽ làm theo ba sắp xếp , người đừng lo lắng "

- " Vậy thì tốt , thôi , con tiếp tục làm việc đi , đừng để những chuyện trong quá khứ ảnh hưởng đến tương lại "

- " Vâng , con đã biết , tạm biệt ba "

Cúp điện thoại , Ngô Tử Kì day day thái dương đang đau , cha anh đã nhiều lần nhắc anh kết hôn nhưng vì chờ đợi tiểu Tuyết , anh đã từ chối , giờ anh đã quyết định rút lui , phải làm thế nào cho ổn thỏa mới khiến cha anh yên tâm

Ngô Tử Kì không hề biết rằng để trả thù anh , đã có một người thay anh sắp đặt mọi chuyện.

- " Hắt xì ..."

Tề Thiên Linh đang ở nhà thì hắt xì liên tục , không lẽ có người đang tính kế cô , một cô gái dịu dàng đáng yêu như cô thế nhưng lại toàn bị người khác bắt nạt , lão thiên gia thật quá bất công mà ( tg: tự kỉ vừa thôi má ) .

Kẻ tính kế hai bạn nhỏ của chúng ta hiện giờ đang ôm mĩ nhân trong lòng , nở nụ cười tà ác

- " Ngô Tử Kì , đã đến lúc cậu phải nhận lấy hậu quả của việc trước đây coi thường lời cảnh cáo của tôi, nấm mồ hôn nhân chắc chắn đang đợi cậu , còn gì thú vị hơn phải kết hôn với một nữ nhân mà cậu không yêu nhỉ , màn kịch hay sắp bắt đầu rồi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.