Tư Khảm Hàn thấy bóng dáng nhỏ chạy thoăn thoắt, cười cười đi theo sau.
Tư Khảm Hàn trở lại chỗ dành riêng cho anh, nhìn người đàn ông khàn giọng hỏi: "Cô ấy nợ anh bao nhiêu tiền?"
"Năm trăm vạn nhân dân tệ."
"Ừ." Anh gật đầu một cái, ddlqd sau đó lấy tấm séc ghi vài con số "Việc của anh đã xong! Có thể rời đi."
"Vâng, Tư thiếu gia." Người đàn ông dứt lời bước ra ngoài, Hạ Ngưng Âm thấy anh ta biến mất khỏi phòng, nơi này cũng hết bổn phận của cô, nên vội đuổi theo người đàn ông đó, nhưng được hai bước, liền bị Tư Khảm Hàn lớn tiếng quát.
"Đứng lại! Tôi không kêu cô đi!"
Hạ Ngưng Âm thở dài, cung kính nói: "Dạ! Tư thiếu gia, xin hỏi còn gì phân phó sao?"
"Tới đây rót rượu cho chúng tôi!"
"Nhưng là bây giờ khuya lắm rồi, tôi muốn về nhà." Cô cự tuyệt theo bản năng.
Cứ đùa, hiện tại anh kêu rót rượu, ai biết lát nữa lại biến thành tiếp rượu, cuối cùng thành bồi ngủ? Quá khứ cô cùng mấy cô đồng nghiệp đi theo cấp trên ra ngoài xã giao gặp loại chuyện này như cơm bữa, ddlqd cũng còn may chưa phát sinh trên người cô, nhưng phòng ngừa vẫn hơn, cô chỉ sợ mình không có vận tốt nhiều như vậy.
Tư Khảm Hàn trừng trừng cô "Tới đây!"
"Tôi phải về nhà." Thái độ Hạ Ngưng Âm mềm mỏng, giả vờ van xin trước đôi mắt khí phách của anh.
Hạ Khê Bách nhe răng cười hehe "Hàn, người ta không muốn thì thôi, miễn cưỡng làm chi?"
Hai mắt Hạ Ngưng Âm lập tức sáng ngời như tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-an-truoc-yeu-sau/180613/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.