Hạ Ngưng Âm căm tức nhìn biểu hiện hứng khởi của Tư Khảm Hàn chỉ muốn tát bản mặt ấy vài phát, nghiến răng từng chữ: "Anh! Hèn hạ!"
Cười cợt đã xong liền thu hồi biến thành khuôn mặt lạnh lùng, Tư Khảm Hàn hừ lạnh tỏ ra khinh thường, lườm cô bằng nửa con mắt "Tôi hèn hạ hay không đâu phải cô nhìn không ra, hai từ này cô nói riết nhàm tai rồi, không cần lặp lại nhiều như vậy."
"Chẳng qua anh đùa giỡn tôi mà thôi, căn bản chưa từng nghĩ tới chuyện giải ước đúng không?"
Hạ Ngưng Âm khó chấp nhận được lòng dạ thâm sâu của Tư Khảm Hàn, khi anh chỉ xem cô như con rối mặc sức mà xô đẩy, mới vừa rồi chỉ một câu nói đã khích bác tâm tư cô, dù nói đùa nhưng thực chất là đang sỉ nhục cô, đồng thời cũng là cảnh cáo cô tự biết thân phận đừng giở trò ngu ngốc chỉ thêm hại mình.
Tuy nhiên mọi thứ anh làm với cô đều bằng thừa, từ lần ở bệnh viện, cô đã từ bỏ ý niệm hủy ước, không phải cô không muốn mà thực ra Tư Khảm Hàn đời nào dễ dàng chấp nhận mong muốn của cô.
Ngày hôm nay cô nghe không sót một chữ, trong một năm này cô chỉ có thể nương tựa vào anh, không còn con đường thứ hai để lựa chọn, chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh của kim chủ.
Tư Khảm Hàn thẳng thắng thừa nhận "Chưa đến nỗi ngốc nha."
"Anh muốn cái gì chẳng lẽ tôi không rõ sao?"
"Giỏi." Tư Khảm Hàn đối với khẩu khí của cô cực kì hài lòng "Nên nhớ, nếu tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-an-truoc-yeu-sau/1536961/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.