Phong Hàm Niệm đi ra, một lát quay trở lại, món ăn đã được dọn lên,ba người cười cười nói nói thời còn đi học có vẻ lý thú lắm.
Phong Hàm Niệm nhìn bọn họ thân thiết đến đố kị , mắt bắn ra tia giận dữ, nửa đùa nửa thật mà nói: “Hai người xứng đôi thật nha được thì về sống cùng nhau đi.”
Hạ Ngưng Âm nghe vậy cười lớn : “Cái gì chứ, ghen tị với tớ ah? Không cần nói quá vậy đâu, tình cảm giữa tớ và Tuyên ca tốt thật nhưng về phương diện đó còn xa vời lắm.” Dứt lời liền nháy mắt với Lăng Tuyên bày tỏ đồng tình: “Đúng không Tuyên ca?”
Khóe miệng Lăng Tuyên nhếch lên cười nhàn nhạt, gật đầu một cái, không trả lời, ray rứt trong lòng.
Phong Hàm Niệm quan sát thái độc của anh, châm chọc lắc đầu nghĩ: Thật khờ! Thôi thì để cô làm người tốt một lần, tác thành cho bọn họ. Phong Hàm Niệm nhướn mày hỏi: “Có muốn uống chút gì không?”
Hạ Ngưng Âm và Lăng Tuyên chạm mắt trong không gian, mỉm cười cùng lúc gật đầu.
Phong Hàm Niệm gọi phục vụ yêu cầu lấy thức uống, dùng ánh mắt ám hiệu cho người phục vụ. Anh ta tinh ý cười khẽ, xoay người mất dạng, rất nhanh mang thức uống vào phòng. Phong Hàm Niệm lén đưa gã cái gì đó rồi vội bỏ thứ bột trắng vào ly của Hạ Ngưng Âm và Lăng Tuyên.
Ngay tức khắc, đâu đó đã được sắp sẵn dưới tay Phong Hàm Niệm: “Hiếm khi chúng ta mới tụ tập thế này, cheers….”
Hạ Ngưng Âm không tiện từ chối ý tốt của cô đành uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-an-truoc-yeu-sau/1536954/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.