Hộ sĩ đờ người, ngẩng đầu hướng đến mặt Tư Khảm Hàn, hít vào thở ra một hơi, lời muốn nói nay đã quên bén, những người xung quanh đều nhìn Tư Khảm Hàn bằng một sắc thái, hoa si trước dung mạo tuấn mĩ của anh, ông trời lại chạm khắc ra người đàn ông hoàn mĩ thập toàn đến vậy à?
Tư Khảm Hàn bị bao ánh mắt chăm chú đến chán ghét, thái độ chả giống người nhờ vả tí nào, đôi con ngươi hình viên đạn xuyên thấu bọn họ, ngắn gọn nói: "Nhanh đi!"
"Dạ!" Hộ sĩ bị khí thế anh làm cho hết hồn, chân sắp mềm nhũn, nuốt nước miếng, gắng gượng chống đỡ vách tường để đứng vững, từng bước đi tới phòng bệnh 502.
Thấy hộ sĩ thần sắc kinh hoảng, Tư Khảm Hàn càng mặt lạnh khinh thường, bĩu môi vô vị.
Nhất thời nghĩ đến chuyện sắp xảy ra ở phòng 502, khiến anh lộ ra nụ cười muốn bao nhiêu tà ác liền có bấy nhiêu tà ác, tuy nhiên vẫn biết phép tắt nhường đường cho người khác đi, để mọi người hiểu nhầm là: người đàn ông này vừa tuấn tú vừa tốt bụng như đứa trẻ, xem ra là đang muốn giở trò đùa nghịch ngợm thôi.
Phải không? Trò đùa à? Đơn giản là trò đùa? Chỉ mong là vậy, có điều phải để lương tâm Tư Khảm Hàn cảm nhận được a, nhưng anh cho lương tâm cơ hội phát hiện ra sao?
Đám đông bị anh làm cho thu hút đến nỗi không thấy sự khác thường của hộ sĩ kia.
Mỗi cái đẹp vật đẹp ai nấy cũng muốn thưởng thức, thị giác thuộc tính động vật, hễ nhìn người luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-an-truoc-yeu-sau/1536931/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.