"Sao vậy, hẹn hò à?" Trần Tịnh Nhất không thả Chung Minh ra, thích thú nhìn Tống Thạch Sơn, "Bạn trai của cậu phải không? Tiểu ca nhìn rất có tinh thần nha."
Tống Thạch Sơn thu được danh hiệu bạn trai có vẻ khá hưởng thụ, gãi gãi đầu đang muốn khách khí nói "Không phải đâu", kết quả Chung Minh giành trước cực nhanh phủ nhận: "Mới không phải! Chúng tôi chỉ là đồng nghiệp!"
Tống Thạch Sơn uể oải mất sinh lực.
"Đồng nghiệp sao?" Trần Tịnh Nhất đầu người mình gấu, nhìn có phần cao hơn. Cả người quấn lấy Chung Minh, dùng ánh mắt đặc biệt tà ác nhìn Chung Minh, "Tốt nhất là đồng nghiệp, thật ra tôi là người mang thù, sẽ đi đâm thọc nha, khiến cho cậu ấy buổi tối từ từ trừng phạt cậu."
"Hả! Cô nói hưu nói vượn cái gì!" Chung Minh bị hù chết, không nghĩ tới bạn của Bạch Cẩn Niên mặt than lại có mồm miệng như thế này. Tuy rằng Chung Minh và Tống Thạch Sơn không có gì, nhưng không có nghĩa Trần Tịnh Nhất được ở đây nói lung tung a.
"Gì? Tôi nói hưu nói vượn? Chẳng lẽ cậu muốn tôi nói rõ là đêm đó cậu mất hồn như thế nào sao...."
Tống Thạch Sơn đã muốn hóa thành pho tượng thạch cao, Chung Minh cũng sắp tràn dịch não.
"Cô không cần nói bậy....." Chung Minh hạ giọng, lo lắng ngăn cản Trần Tịnh Nhất sẽ tiếp tục tạo ra xấu hổ.
"Tôi nói đều là sự thật nha, làm sao nói bậy? Tiểu Chung Tử, chẳng lẽ cậu muốn phản cách mạng cùng Tiểu ca này bỏ trốn đi sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-cua-ta-khong-the-nao-dang-yeu-nhu-the/3050737/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.