"Em hiện tại tâm tình không tốt, tôi cũng không để ý lời em nói đâu." Trần Tịnh Nhất cảm thấy từ khi gặp Đường Đường, mỗi câu nói ra đều nghĩa khí như thế này.
"Tôi mỗi ngày tâm tình đều không tốt, mỗi ngày đều rất nghiêm túc." Đường Đường cười lạnh nói, "Cô nghĩ tôi tốt lắm sao? Đều do cô tình nguyện ảo tưởng mà thôi. Tôi là người nhìn ai thuận mắt thì có thể lên giường, bị chồng đánh là đáng, chuyện bị đuổi ra ngoài, tôi không mặt mũi quay về nhà ba mẹ cũng không mặt mũi gặp chị em của tôi, khiến cho tôi phải ngủ đầu đường thì làm sao? Tôi tự làm tự chịu không trách ai. Tôi là người như thế nào tự tôi biết, không cần cô ở đây không việc rảnh rỗi ra vẻ hồng nhan tri kỉ của tôi."
"Em tại sao phải cố ý nói những lời hạ thấp nhân phẩm của mình như vậy, muốn làm tôi tức giận?"
"Tôi không cố ý hạ thấp nhân phẩm, không cần nói cũng biết tôi nhân phẩm kém. Cô có tức hay không cũng không liên quan đến tôi, tôi chỉ nói thật mà thôi. Đừng nói với tôi cái gì yêu thật lòng, đối với tôi tình yêu như giấc ngủ sau bữa cơm thôi. Cô không thích thì chạy nhanh chút đi, đừng lãng phí thời gian của nhau." Đường Đường nói xong liền chui vào chăn, trùm kín cả đầu và mông. Trần Tịnh Nhất kéo chăn nói: "Để cho tôi kiểm tra trên người em còn có vết thương khác không. Tôi từ nhỏ lúc nào cũng đem theo hộp thuốc đến Bạch gia. Bởi vì cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-cua-ta-khong-the-nao-dang-yeu-nhu-the/3050710/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.