"Chờ một chút, Đường Đường." Đổng Dịch Huyên gọi.
Bên ngoài bệnh viện gió đã nổi lên, Đường Đường cũng không vì Đổng Dịch Huyên gọi mà dừng lại. Đổng Dịch Huyên bước nhanh tới giữ lấy tay Đường Đường, trên cổ tay có vết thương, tuy rằng Trần Tịnh Nhất đã xử lí qua, nhưng vẫn còn đau khi bị lôi kéo.
"Buông tay." Đường Đường cũng không muốn nói, chỉ là dùng sức vùng vẫy cánh tay.
"Cậu vì sao không chịu nói chuyện với tôi?"
"Cô muốn nghe tôi nói cái gì? Những năm qua tôi bi thảm thế nào sao?" Đường Đường dùng ngữ khí trêu chọc nói, "Thật đáng tiếc, không có như vậy. Tôi mấy năm nay phong lưu vui vẻ đã thoát khỏi bóng ma cô gây cho tôi. Cô thất vọng sao? Hơn nữa hắn đánh tôi, ly hôn là chuyện rất đơn giản. Tôi cũng sẽ không dính dáng đến bất luận kẻ nào, rất nhanh tôi sẽ phục hồi tình trạng độc thân! Đến lúc đó mới là vui sướng nhất."
"Vậy tại sao lúc đó cậu lại kết hôn? Cậu như vậy là không có trách nhiệm với bản thân."
"Ha! Tại sao tôi kết hôn? Tôi có thể không kết hôn được không? Mẹ cầm tấm vải trắng đến trước mặt tôi, nói tôi không kết hôn sẽ chết cho tôi xem. Cô nói tôi phải làm gì bây giờ? Dù sao tôi cũng không vướng bận gì, vì sao không kết hôn? Đổng Dịch Huyên mạng cô thật tốt, muốn đi thì ba mẹ cô cũng không dám nói một chữ không..... Cô hiện tại lấy thân phận gì đến nói với tôi tôi không có trách nhiệm?"
"Đường Đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-cua-ta-khong-the-nao-dang-yeu-nhu-the/3050704/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.